Ðổng Trác muốn giết Viên Thiệu, Lý Nho can rằng:- Việc chưa định xong không nên giết càn.Viên Thiệu tay cầm thanh bảo kiếm, cáo từ các quan trở ra, treo trả cờ tiết ở cửa đông rồi bỏ về Ký Châu.Trác bảo với quan thái phó Viên Ngỗi rằng:- Cháu ngươi vô lễ, ta tha cho hắn cũng là nể ngươi. Việc phế vua lập Trần Lưu, ngươi nghĩ thế nào?Ngỗi thưa rằng:- Thái úy nghĩ thế phải đấy!Trác lới nói:- Ai dám ngăn trở việc lớn này, thì ta sẽ lấy phép quân trị tội.Các quan sợ hãi, đều nói:- Ngày dạy thế xin vâng!Cuộc yến tan, Trác hỏi quan Thị Trung là Chu Bật và quan Hiệu Úy là Ngũ Quỳnh rằng:- Viên Thiệu phen này đi, rồi sẽ ra sao?Chu Bật đáp:- Viên Thiệu câm giận mà đi, hễ truy nã riết quá tất sinh biến. Vả lại họ Viên, đã bốn đời làm quan đến bậc tam công, thiên hạ được nhờ nhiều lắm; học trò, đầy tớ đâu đâu củng có. Nếu hắn thu dùng hào kiệt, tập họp đồ đảng, rồi những anh hùng trong thiên hạ nhân đó khởi lên, đất Sơn Ðông sẽ không ở trong tay ông nữa. Không bằng ông tha tội hắn, cho hắn một chức quận thú gì đấy, thì hắn mừng được khỏi tội, sẽ không gây ra hậu hoạn nữa.Ngũ Quỳnh nói:- Viên Thiệu là người thích mưu kế, nhưng không quyết đoán, không đánh lo cho lắm. Bất nhược cứ cho hắn một chức quận thú để thu phục lòng dân!Trác nghe lấy làm phải, ngay hôm ấy sai người đến phong cho Thiệu làm thái thú quận Bột Hải.Ðến mồng một tháng chín, Trác rước vua ra ngự đền Ôn Ðức, họp hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-dien-nghia/2571617/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.