Hơn nữa năm làm khách ở nhà họ Chân, lúc này Quách Gia từ miệng Chân Dự nghe được một tin tức vì vậy liền ước định ba năm sau sẽ tới Chân gia cưới hỏi Chân Khương về làm vợ. Chân Dật lời lẽ uyển chuyển muốn lưu hai người ở lại thêm một thời gia nhưng Quách Gia trước mặt từ chối. 
Trong nửa năm này Quách Gia được Chân gia đối xử như khách quý, về sau lại càng như người thân một nhà, cũng hai nguyên do, một là tài hoa của Quách Gia vô song được Chân gia coi trọng, hai là Quách Gia tặng phương pháp ủ rượu bí hiếm làm cho Chân gia vang danh thiên hạ, nếu nói lúc trước Chân gia là cự phú Hà Bắc thì bây giờ thiên hạ ai ai cũng biết tới danh tiếng Chân gia cả. Ngay cả thiên tử Đại Hán là Linh Đế hàng ngày sai người hối thúc Chân gia bán rượu ngon cho hoàng cung. Tóm lại chỉ trong vòng một đêm thanh danh của Chân gia dâng cao chót vót, rượu ngon này được dân gian đặt ột cái tên Túy Tiên Tửu, là rượu ngon đương thế ngàn vàng khó mua được một vò. Mà tất cả những thứ này đều do Quách Gia ban tặng, Chân Dật từng ở trước mặt ba cậu con trai của mình nói rằng: "Lấy tài năng của Phụng Hiếu trở thành tướng quốc không phải quá đáng." 
Trên quan đạo của thị trấn Vô Cực, hai người Quách Gia cùng Từ Thứ cưỡi ngựa đi xa. Ngoài cửa bốn chị em Chân gia dõi mắt trông theo, Chân Khương thì nước mắt doanh tròng, tất cả tình cảm trong lòng đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-chi-han-mon-thien-ha/2180819/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.