“Đúng là trẫm có nói như thế.” Hách Liên Bá Thiên liếc nhìn ông ta một cái,khi mọi người tưởng rằng Hách Liên Bá Thiên sẽ thả ông ta thật.
Hách Liên Bá Thiên Nhãn đột nhiên nheo mắt, nhãn thần toát lên sự lạnhlùng sát khí: “Nhưng ngươi đã chứng minh được sao? Chỉ là một mẩu giấycon con, có thể chứng minh điều gì? Ngươi coi trẫm là cái gì, chẳng quachỉ là một mẩu giấy, nếu có kẻ nào ném vào Minh Dương Cung của trẫm, cóphải thế là kết luận được trẫm chính là gian tế?”
Hách Liên Bá Thiên không phát uy thì thôi, hễ phát uy thì thật dọa người.
Biểu tình lạnh lùng, khí thế khát máu, đằng đằng sát khí, khiến ai nấy không rét mà run.
Lời này của hắn rõ ràng là che chở cho Khinh Tuyết. Các quan đi theo đã nhìn ra điều đó, không ai lời ra tiếng vào nữa.
Không nói đến chuyện lời Hách Liên Bá Thiên nói rất hợp tình hợp lý, cho dù không hợp tình hợp lý, hắn trời sinh thô bạo, sẽ không chấp nhận cho kẻ khác bàn cãi nửa lời.
Biểu tình của hắn nói lên một cách rõ ràng rằng, chuyện này, hắn sẽkhông bỏ qua dễ dàng, thế nên kẻ nào cũng đừng nhúng mũi can thiệp.
Nhưng Lâu Cương Nghị không thể buông xuôi.
Bởi vì ông ta biết rõ bốn chữ “đêm dài lắm mộng”, nếu lúc này còn khôngthoát hiểm, sớm muộn gì cũng rơi đầu, Hách Liên Bá Thiên thiên vị KhinhTuyết là chuyện không có gì để bàn cãi.
Ông ta ngẩng đầu lên, nói rành mạch: “Vẫn nghe nói Quốc chủ Nhật LiệtQuốc là một người sáng suốt, khí phách hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538604/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.