Tuy Hách Liên Bá Thiên hiện rõ vẻ căng thẳng, nhưng lại không hề động thủ,cũng không ra lệnh cho thị vệ sau lưng xuống nước cứu người.
Về phần Hoa Phi, cô ta khẩn trương kêu cứu: “Mau… Mau cứu người … Maucứu người … Tuyết Phi nương nương rơi xuống nước, các ngươi mau cứu …cứu nàng!”
Một bóng áo xanh đen xẹt qua, bóng lưng cao lớn của Hách Liên TrườngPhong lao thẳng xuống nước, không chút chần chừ, nhanh chóng ôm lấy thân thể nhu nhược trong hồ.
Rồi sau đó bay vọt lên bờ.
Hắn đặt nàng lên bờ, dùng sức ấn xuống bụng Khinh Tuyết vài cái liên tiếp.
Khinh Tuyết nấc lên một tiếng, nôn ra một ngụm nước, u mê tỉnh lại.
Về phần Hách Liên Bá Thiên, chỉ nhìn nàng với ánh mắt lạnh lùng, như nhìn một kẻ hoàn toàn xa lạ.
Ánh mắt hắn ngập tràn giận dữ.
Hoa Phi đứng bên cạnh hắn, nhìn thấy Khinh Tuyết đã được cứu lên, liềnquỳ gối trước mặt Hách Liên Bá Thiên: “Hoàng thượng, Tuyết Phi nàng…Nàng không phải do thần thiếp đẩy xuống nước, thật sự… Thật sự khôngphải… Thần thiếp cũng không biết nàng xảy ra chuyện gì, nàng đột nhiêntóm lấy cánh tay thần thiếp, còn hô đừng đẩy nàng… Nhưng thần thiếp thật sự không hề đẩy nàng… Thần thiếp không hiểu, thần thiếp thật có lỗi…Nhưng… Thần thiếp thật sự không hề đẩy nàng…”
Trên gương mặt diễm lệ của Hoa Phi, là dáng vẻ kinh hoàng thất thố, diễn thật tài tình.
Hách Liên Bá Thiên không trả lời Hoa Phi, chỉ nhìn Khinh Tuyết, cảm thấy thất vọng sâu sắc.
Hắn yêu nàng, nàng, là nữ tử đầu tiên mà hắn thật sự đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538584/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.