Nghe tiếng bước chân nặng nề kia càng lúc càng đi xa, Khinh Tuyết mở mắt.
Mắt nàng đã sưng đỏ, nhãn thần tràn ngập những tia tàn nhẫn sắc bén.
Trữ Như Hoa, ngươi có thể hại ta, nhưng tại sao ngươi có thể hại đứa con của ta.
Người thân của ta.
Đây là điều mà Khinh Tuyết tuyệt đối không thể chịu đựng được.
Giờ khắc này, nàng không còn do dự.
Nàng lạnh lùng lên tiếng: “Ngọc cô cô!”
Ngọc cô cô nghe thấy nàng hô lớn, nhanh chóng tiến vào: “Tuyết Phi nương nương, người có yêu cầu gì?”
“Ngươi giúp ta đi thỉnh Linh Phi lại đây, nói là ta có việc tìm cô ta.” Khinh Tuyết trầm giọng nói.
Ngọc cô cô gật đầu: “Nô tỳ đi ngay.” Dứt lời liền vội vàng đi về phía Linh Liên Cung.
Chỉ chốc lát sau, đã thấy Ngọc cô cô dẫn Linh Phi mặc bộ váy dài màu trắng thướt tha đi đến.
Khinh Tuyết nhìn cô ta một cái, rồi sau đó nói với Ngọc cô cô: “Ngọc côcô, ngươi ra ngoài cửa canh chừng, đừng cho bất kỳ ai tiến vào. Nếu cóai đến, phải thông báo ngay lập tức.”
“Nô tỳ tuân mệnh!” Ngọc cô cô gật đầu lui xuống.
Lúc này, Linh Phi đã đến: “Tuyết Phi, thân thể ngươi ổn chưa, ta nghenói ngươi bị thương, vẫn lo lắng suốt mấy ngày nay, cũng muốn đến thămngươi, nhưng Hoàng Thượng ra lệnh, nói là bất kỳ ai cũng không được tấnkiến.”
“Thân thể ta đã tốt hơn nhiều, là do tim bị thương quá nặng, nhất thờikhông có thuốc nào chữa được.” Khinh Tuyết lạnh lùng nói, trong thanh âm lộ ý âm hiểm.
Người không phụ ta, ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538579/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.