Đắn đo cân nhắc một lúc lâu khiến Khinh Tuyết cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Nhưng Khinh Tuyết vẫn chẳng thể đưa ra được một chủ ý gì, rốt cục thì phải làm gì mới đúng.
Vẻ ủ rũ tràn ngập khắp gương mặt nàng, đôi mắt ảm đạm không có chút tinh anh nào.
Khinh Tuyết vô lực đi vào phòng ngủ, đang muốn ngồi xuống, lại nhận ra có một nam tử đang ngồi trước bàn.
Hắn mặc trường bào màu vàng, gương mặt kiên cường, đôi môi mỏng khẽ mímlại, đang ung dung nhìn nàng chằm chằm, đôi mắt hơi nheo lại, nhưng ánhnhìn rất dịu dàng tình cảm.
Nhìn kỹ hơn một chút, lại phát hiện ra, trong ánh mắt hắn dấu hiệu của phỏng đóan.
Khinh Tuyết cả kinh, vẻ mặt kinh ngạc: “Hoàng… Hoàng Thượng… tại sao người lại ở đây?”
Tại sao thời điểm nàng đi vào, không thấy cung nữ bẩm báo về sự có mặtcủa hắn? Cũng không thấy Lưu công công đứng ngoài chờ lệnh?
Sự kinh ngạc này nhanh chóng gạt phăng sự ủ rũ.
Thật là tỉnh táo hơn bất cứ loại thuốc kích thích thần kinh nào.
“Trẫm không nên ở chỗ này sao?” Gương mặt tuấn lãng của Hách Liên BáThiên nở một nụ cười lẳng lơ, vài phần bá đạo, vài phần ung dung, vàiphần mờ ám.
“Không phải là không nên, mà là lúc thần thiếp đi vào, không thấy cungnữ báo là ngài đến?” Khinh Tuyết lấy lại tinh thần, nhanh chóng trả lời.
Hách Liên Bá Thiên cười: “Là trẫm bảo họ không được nói, trẫm muốn cho nàng một niềm vui bất ngờ!”
“Hoàng Thượng đến đúng là niềm vui bất ngờ, dọa Khinh Tuyết không ítđâu!” Khinh Tuyết cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538568/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.