Trên đường hồi cung, không gian yên tĩnh, bốn bề vắng lặng, chỉ có tiếng ve kêu, ầm ỹ làm nàng thấy có chút phiền.
Đâu đây là tiếng gió xào xạc qua lá cây.
Ngọc cô cô đi sau bỗng nhiên lên tiếng : “Tuyết Phi nương nương chớtrách nô tỳ lắm lời, nô tỳ cảm thấy lời Linh Phi không sai, đối phó vớiHoa Phi, là chuyện phải làm.”
“Ồ? Ngọc cô cô cũng hiểu được là – chuyện – phải – làm?” Khinh Tuyếtkhông dự đoán được Ngọc cô cô sẽ nói lời đó, vì vậy quay đầu hỏi lại với vẻ không hiểu.
Ngọc cô cô gật đầu: “Tuyết Phi nương nương, vị trí của người trong hậucung cần được củng cố, không thể để tảng đá lớn ngáng đường, mà Hoa Phi, chính là một tảng đá lớn, tuy rằng lúc này cô ta vô hại, nhưng nóikhông chừng, cô ta đang ngầm bày mưu tính kế gì đó rồi.”
Khinh Tuyết nghe Ngọc cô cô nói xong, liền suy nghĩ đắn đo, nhưng không nói gì.
Từ trước tới giờ, chuyện nàng chán ghét nhất chính là nữ tử tranh đấu, có thể không làm là tốt nhất.
Nhưng một khi đối phương cản trở nàng, nàng sẽ làm thế.
Hoa Phi này, thật sự không phải người đơn giản.
Con người giỏi che dấu như thế, mới là đáng sợ nhất.
“Tuyết Phi nương nương, thừa dịp lúc này Linh Phi vẫn đang mang ơnngười, một chiêu trừ luôn đối phủ đáng ghờm là Hoa Phi, đến lúc đó,trong hậu cung, nương nương còn gì phải băn khoăn chứ?” Ngọc cô cô nhỏgiọng nói.
Trong lúc nhất thời, lòng Khinh Tuyết rối bời.
Thời cơ này đúng là rất tốt.
Ít nhất, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538566/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.