“Biểu đạtcảm xúc!” Linh Phi cười lạnh, nhìn cánh cửa nhà lao, rồi nói: “Đúngvậy, cuộc sống hiện tại của ngươi đã không còn có thể so sánh với những ngày tháng đấy nữa, cho dù lúc trước ngươi từng chịu khổ sở thế nào,nhưng lúc này ngươi đang đứng trên tột đỉnh vinh hoa, đối với quá khứđã qua, chẳng qua chỉ là biểu đạt mà thôi!” Linh Phi nói với giọng trào phúng.
Rồi sau đó lại liếc mắt nhìn nàng một cái: “Nhưng ta đã lỡ bước vào tháng ngày khổ sở này! Không, có lẽ sẽ còn khổ sở hơn nữa!”
Ngữ khí của Linh Phi trở nên phẫn nộ, có vài phần hoảng sợ: “Án chưađược định, thế nên bọn chúng vẫn chưa đối xử quá đáng với ta, một khiđịnh tội rồi, nhất định là cả đời không thể làm lại, bao vất vả của tađã bị hủy hoại hoàn toàn!”
“Nếu ta có thể giúp ngươi gỡ tội này thì sao?” Khinh Tuyết nhẹ nhàng nói.
Linh Phi ngẩng đầu, ánh mắt không hiểu, dò xét nhìn Khinh Tuyết chămchú hồi lâu, sau đó tự giễu cợt nói: “Ngươi làm sao có thể cứu ta chứ?Ta là kẻ từng muốn hại ngươi.”
Tai nạn ở Ngọc Hà Hồ, chắc chắn Lâu Khinh Tuyết biết là do cô ta chủ mưu.
Bởi vì chuyện đó quá rõ ràng.
“Không phải là có một câu, “Trong hậu cung, không có kẻ địch chânchính, cũng không có bằng hữu chân chính” sao, chúng ta từng là kẻ địch, nhưng chúng ta cũng có thể trở thành đồng minh.” Khinh Tuyết nhẹ nhàng nói, nhìn thẳng vào mắt Linh Phi.
Ánh mắt nàng rất quả quyết.
Linh Phi cũng đang nhìn nàng, nhưng là với ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538561/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.