Vì thế, Khinh Tuyết đã phải trải qua hai ngày dài đằng đẵng trong tâm trạng căng thẳng.
Nàng không biết là có thể tin tưởng nam nhân này hay không.
Có lẽ nàng tin hay không cũng như nhau, đối với nam nhân này, nàng hoàn toàn đầu hàng.
Muốn dùng kế, lại chẳng tìm được kế sách nào, chỉ sợ nếu chọc hắn tứclên, sẽ thành khéo quá hóa vụng, vì thế tạm thời chỉ có thể chịu áp lực.
Ngoài cửa sổ, một chùm hoa quế vừa nở, gửi hương thơm nhàn nhạt theo gió đi khắp không gian.
Nàng nhẹ nhàng đi về phía trước, duỗi tay ra nâng chùm hoa quế.
Mùi hương bay vào mũi, cảm giác thật thân thiết ấm áp.
Xa xa, thấp thoáng một bóng đàn ông mặc trường bào màu xanh đen, nhìn nàng từ xa.
Nàng biết hắn nhìn thấy nàng.
Vì thế khẽ nở nụ cười, là một chút cảm tạ.
Trong chốn cung đình đơn độc vô tình, đầy rẫy lục đục bất hòa, chính sựquan tâm ấm áp đó, đã khiến nàng không hoàn toàn đánh mất chính mình,khiến nàng không cảm thấy quá mức bất lực.
Hắn luôn như thế.
Yên lặng …
Khinh Tuyết thở dài, thật muốn rời khỏi nơi này…
Lục đục bất hòa, không lúc nào được thoải mái, thật sự mệt mỏi, quá mệt mỏi…
Mới nghĩ đến đấy, một đôi tay nhẹ nhàng đặt lên vai nàng.
Quay người lại, trước mắt liền hiện ra một nam nhân trong ngang tàng lại có sự lãnh khốc uy nghiêm, sự sầu muộn rất nhạt trong mắt nàng liềnbiến mất, nàng chỉ nở một nụ cười thật xinh đẹp mà mong manh: “HoàngThượng, ngài đã tới…”
“Uh.” Hắn gật đầu.
Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538559/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.