Trong Hải Đường cung.
Sắc mặt nữ tử tái nhợt như tờ giấy, trán bị phủ kín bởi một tầng hắc khí.
Hách Liên Bá Thiên canh giữ một bên, ánh mắt tràn ngập đau lòng mà chính hắn cũng không phát hiện ra.
“Hoàng Thượng, ngày mai ngài còn phải lên triều sớm, ngài nghỉ ngơitrước đi, nô tỳ sẽ canh giữ ở đây, nếu Tuyết Phi nương nương tỉnh, nô tỳ liền thông tri Hoàng Thượng.” Ngọc cô cô nói.
Hách Liên Bá Thiên nhìn người trên giường chăm chú một lần cuối rồi đứng lên: “Được.”
Tuy rằng hắn rất muốn lưu lại, hơn nữa dù có 1 đêm không ngủ cũng khôngảnh hưởng đến chuyện hắn phải lên triều sớm, nhưng, hắn không thể sủngnàng quá mức.
Nếu làm vậy, đối với nàng chỉ có hại chứ không có lợi.
Quá nhiều ân sủng, sẽ chỉ khiến mọi mũi công kích đều chĩa về phía nàng.
Hơn nữa, một nữ nhân, chung quy không thể ảnh hưởng đến chính sự của hắn.
“Nếu nàng tỉnh, cho người thông tri trẫm.”
“Nô tỳ đã biết.” Ngọc cô cô đáp.
Hách Liên Bá Thiên nghe xong đi ra phía cửa, đi đến gian ngoài, nhìnThái y trẻ tuổi đang chầu trực, hắn nghĩ nghĩ một chút, xoay người nói:“Chu Đãi, nhất định phải chữa khỏi bệnh của nàng cho trẫm!”
“Hoàng Thượng yên tâm, thần sẽ giúp Tuyết Phi nương nương bình an vô sự!”Chu Đãi đáp, ánh mắt bình tĩnh, không giống người bình thường nhìnthấy Hoàng đế thường sợ hãi.
Gương mặt anh tuấn vô cùng tự nhiên.
“Tốt lắm.” Hách Liên Bá Thiên đáp, rồi sau đó sải bước đi ra ngoài.Nhưng trái tim lại để lại trên người nữ tử kia, có làm thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538557/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.