Trương Thái y đến rất nhanh sau đó.
Khinh Tuyết mượn cơ hội dụ Ngọc cô cô vẫn luôn theo sát ly khai, đối với việc Ngọc cô cô có phải mật thám của Hoàng thượng hay không, nàng vẫnchưa xác định được, thế nên không thể sơ hở.
Nàng nhẹ nhàng vén ống tay áo lên một chút, sau đó duỗi tay ra đặt lên mảnh gối, để Trương Thái y bắt mạch.
Mái đầu muối tiêu của ông ta lại bắt đầu lay động, xem ra lão Thái y này hình như rất thích làm thế, Khinh Tuyết cười khẽ: “Thái y, bản cung như thế nào?”
“Nương nương không có gì đáng ngại.” Trương Thái y nói.
Khinh Tuyết nghe xong thì nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Trương Thái y.”
“Nương nương.” Trương Thái y ngẩng đầu lên.
“Trương Thái y, bản cung đối đãi với ngươi như thế nào?” Nàng thấp giọng nói, ngữ khí nhẹ nhàng đều đều, nhưng lại ẩn giấu sự uy nghiêm.
Dù sao Trương Thái y cũng là người lăn lộn chốn cung đình đã nhiều năm,vừa nghe Khinh Tuyết nói thế mặt liền biến sắc, dường như đoán ra điềugì, vội quỳ sụp xuống: “Nương nương đối đãi với thần vô cùng tốt, thầncó thể được ở lại Thái y viện, hoàn toàn là nhờ đại ân của nương nương.”
“Đã vậy, nếu ta có việc muốn nhờ, liệu ngươi có nguyện ý tương trợ?”Khinh Tuyết nhẹ giọng hỏi. Nhưng ngữ khí lại là của câu mệnh lệnh.
Trương Thái y cúi đầu, khiến Khinh Tuyết chỉ có thể nhìn thấy mái đầu muối tiêu.
Một lúc lâu sau, ông ta vẫn không mở miệng trả lời.
Khinh Tuyết không truy vấn nữa, nàng biết, ông ta cần chút thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538554/chuong-54.html