Chiều tối.
Phủ Tể tướng bắt đầu náo nhiệt.
Nghe nói là do đại phu nhân nói trăng tối nay thật đẹp, nhất thời caohứng, muốn tổ chức một bữa tiệc nhỏ, mục đích là ngắm trăng nói chuyện,trăng thu, đúng thật là rất đẹp.
Nhưng người đàn bà kia, thật sự có tâm trạng đó sao?
Khinh Tuyết không khỏi hoài nghi, chẳng qua không cần nghĩ, nàng cũng có thể đoán ra người đàn bà kia muốn diễn kịch gì, nàng chỉ cần lẳng lặngchờ xem mà thôi.
Trăng rằm mới lên, nhà bếp đã chuẩn bị mọi thứ đầy đủ, thu dọn xongxuôi, mọi người giải tán, Khinh Tuyết cũng trở về phòng. Vừa rửa mặtchải đầu xong, đã thấy một tỳ nữ đứng ở ngoài cửa gọi nàng, là nha hoànbên cạnh người đàn bà kia.
Vì thế nàng mở cửa, cố tình kinh ngạc hỏi: "Ô, tại sao lại là Lệ Nhi tỷtỷ! Đã trễ thế này tìm Khinh Tuyết không biết là có chuyện gì quantrọng?"
Lệ Nhi đưa mắt nhìn một chút, rồi sau đó chỉ nói: "Đại phu nhân nói gọi ngươi đến hoa viên."
"Phu nhân gọi ta đến hoa viên?" Nói xong cố tình giả bộ hoảng sợ mộtphen, đúng vậy, với thân phận nha hoàn nhóm lửa thấp kém này của nàng,làm sao có thể tới gần Tể tướng phu nhân 'cao quý' kia chứ!
"Đúng vậy, mau đi theo ta! Đừng để phu nhân đợi lâu!" Nha hoàn kia nóixong không quan tâm Khinh Tuyết có đuổi kịp hay không, đi vội về phíasân trước.
Khinh Tuyết chỉ phải đi sau cô ta.
Ánh trăng nhàn nhạt, phủ lên thân thể nàng, hàng lông mi cong dài, hơi hơi rủ xuống, màu xanh đen ám ảnh, u ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538502/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.