Edit: Cực Phẩm
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đây là sau khi tắt đèn. Tìm cái kia cái gì cái gì gì gì đó, ta đi W được rồi … _(:з” ∠)_
27
Lý Hâm Ngô thoả mãn kéo sàng đan (ra giường) bọc Đường Ly lại, ôm cả người vào trong ngực: Muốn nữa không?
Đường Ly sợ đến vùng ra: Không!
Lý Hâm Ngô có chút hơi thất vọng: Được, vậy thì tiếp tục kiểm tra.
Đường Ly vỗ cái bẹp lên mặt hắn: Còn kiểm tra cái rắm!
Lý Hâm Ngô nghiêm túc gật đầu: Kiểm tra cái rắm.
Đường Ly hoàn toàn không muốn nói chuyện nữa rồi.
Lý Hâm Ngô đặt cằm trên vai Đường Ly, cọ cọ mặt vào cổ hắn, sau đó cầm lấy đồng tiền méo mó trên ngực: Nó thay ta cản một mũi tên.
Đường Ly giơ tay lên xoa xoa mái tóc rậm rạp của Lý Hâm Ngô, giống như đang sờ đại cẩu.
Lý Hâm Ngô ôn nhu nói: Nó là ngươi cho ta, là ngươi không hy vọng ta chết, muốn ta sống để gặp ngươi.
Đường Ly khẽ “Ừ” một tiếng.
Lý Hâm Ngô: Ta rất nhớ ngươi.
Đường Ly rất cảm động: Ta cũng nhớ ngươi.
Bầu không khí hết sức ấm áp ngọt ngào.
Vẻ mặt Lý Hâm Ngô thâm trầm: Mỗi ngày muốn thượng ngươi, muốn lộng ngươi đến loạn thất bát tao, khóc cầu xin tha thứ, trên người mỗi một chỗ đều dính đầy của ta…
Đường Ly: Câm miệng, biến thái chết tiệt.
Lúc này, ngục tốt vô cùng ái diễn giơ cao hai tay đi tới, vừa nhìn thấy tình hình của hai người liền lập tức nhắm mắt lại: Thống lĩnh, cái gì tôi cũng không thấy, hì.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan-gia-qua-hac/1354427/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.