Edit: Cực Phẩm
11
Trên đường bị Lý Hâm Ngô khiêng đi, Đường Ly não bổ hơn mười loại tràng cảnh khó coi.
Đó cũng không phải bởi vì hắn thích, mà là dựa theo bầu không khí này, tiết tấu này, chuyện kế tiếp hẳn là phát triển như thế, trong tiểu hoàng thư [1] đều viết vậy.
[1] Hoàng thư: sách xxx.
Sau đó, đến nơi, Lý Hâm Ngô đặt hắn dưới đất.
Đường Ly vừa nhìn, có hai đại bồn trước mặt, một bồn là nước, một bồn chất chồng y phục thường ngày như núi nhỏ.
Lý Hâm Ngô lạnh lùng nói: Tắm [2].
[2] Nguyên văn là tẩy [洗], có hai nghĩa ‘tắm’ hoặc ‘giặt’.
Nhất thời Đường Ly choáng váng: Cái gì?
Lý Hâm Ngô nghĩa chánh từ nghiêm: Phạt ngươi giặt y phục.
Đường Ly thở phào nhẹ nhõm, ngồi xổm xuống cầm lấy một kiện y vật mở ra nhìn, là tiết khố.
Khóe miệng Đường Ly giật một cái, trước buông xuống, lại cầm một kiện mở ra nhìn, vẫn là tiết khố.
Đường Ly lại buông xuống, đưa tay xuống phía dưới cùng của bồn lấy ra một cái, vẫn là…
Nhất thời Đường Ly cảm thấy tay mình thối hư rồi: Tất cả là của ai vậy?
Lý Hâm Ngô mỉm cười: Ta.
Vẻ mặt Đường Ly xoắn xuýt: Ngươi lấy đâu ra mà nhiều như vậy!
Lý Hâm Ngô đương nhiên: Một ngày thay hai lần.
Đường Ly nhanh chóng đánh giá một chút sau đó cả người đều hỏng mất: Vậy phải gom bao nhiêu ngày mới nhiều chừng này chứ! Ngươi bị bệnh phải không?
Lý Hâm Ngô giận tái mặt: Giặt hay không?
Đường Ly rửa tay trong bồn chứa nước: Không giặt.
Lý Hâm Ngô: Được.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan-gia-qua-hac/1354422/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.