[Design: Mỹ Huệ]
Đại Pháo ngồi bên ghế phụ, ngủ rất say, vẻ mặt thư thái cực kỳ tin tưởng vào kỹ năng cầm lái lão luyện của Giang Khoát.
Giang Khoát mở cửa sổ xe, một làn gió đêm mát lạnh lướt qua mặt, không khí trộn lẫn hương cỏ với mùi đất tràn vào mũi, cảm xúc “đào thoát” nãy giờ bốc lên bừng bừng bỗng bị gió thổi tản mát đi một chút, tâm trạng trở nên trống rỗng lập tức có chút hoang mang, Giang Khoát hạ tất cả các cửa sổ xe xuống.
Cơn gió ẩm ướt nhanh chóng tràn ngập khắp trong xe, thổi chiếc mũ Đại Pháo đang đội trên đầu bay luôn xuống ghế sau.
“Chết tiệt!” Đại Pháo ngồi nhỏm dậy, sững người trong cơn gió mạnh mất mấy giây, sau đó mới nói được thành lời, “Mẹ nó, tao cứ tưởng xe bị lật.”
“Muốn lật đến thế thì tự nhảy ra đi.” Giang Khoát đưa mắt nhìn Đại Pháo.
Đại Pháo xoa xoa mặt, lúc đưa tay ra sau định lấy mũ, ánh mắt Đại Pháo chạm phải cái công tơ mét.
“Thần xe ơi! Mày còn dám nhìn mặt tao sao?” Đại Pháo trừng mắt với cậu. “Một trăm tám chục cây số! Mày điên rồi! Lát sẽ phạt tốc độ mày!”
“Tao mới tăng tốc chưa tới ba giây,” Giang Khoát thả lỏng chân ga, tốc độ xe giảm xuống còn một trăm rưỡi, “Đây cũng đâu phải trên đường cao tốc, là quốc lộ.”
Đại Pháo ngẩn ra hai giây, ngó đằng trước một chút, ngoài khoảng sáng đèn xe là một vùng tối đen như mực, giọng Đại Pháo lập tức vọt lên một quãng tám:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2619405/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.