“Hành lý của cậu có cần gỡ ra không?” Giang Khoát ngoạm một cái kẹo râu rồng xong liền đi rửa tay, ăn xong kẹo, cậu lại lập tức nhón một miếng bánh đậu xanh bỏ vào miệng.
“Chẳng phải ngày mai đi sớm sao,” Đoàn Phi Phàm nói, “Quần áo để thay thì trong balo rồi, những thứ khác trước tiên chưa động tới, tôi với Đinh Triết nhét đồ mãi mới vào được hết cái vali đấy.”
“Cậu không có vali hả,” Giang Khoát nói, “Sao lại dùng chung với Đinh Triết?”
“Không có, lúc trước ở trường cứ xách theo túi quần áo thôi,” Đoàn Phi Phàm nói, “Tôi cũng chẳng mấy khi ra ngoài du lịch thế này, Đinh Triết lại không có vali nhỏ, để chung là vừa đẹp.”
“Tôi có một cái nhỏ,” Giang Khoát nói, “Lát nữa cho cậu, cái đó vẫn chưa dùng lần nào.”
“Ừ.” Đoàn Phi Phàm cười.
Giang Khoát ngồi xuống sofa, nhìn Đoàn Phi Phàm.
Đoàn Phi Phàm ngồi dựa vào bàn sách bên cạnh, đang xem điện thoại, cậu ấy đã cởi cái áo khoác lông vũ ra, bên trong mặc chiếc áo cổ lọ mà trước đây Giang Khoát đã từng nhìn thấy, rất đẹp.
“Bọn họ sắp…” Đoàn Phi Phàm ngẩng lên nhìn sang phía cậu.
Giang Khoát chưa kịp đưa mắt nhìn đi chỗ khác, bốn mắt nhìn nhau, Đoàn Phi Phàm khựng lại một thoáng, sau đó mới nói nốt: “…xong rồi, khoảng năm phút nữa.”
“Ừ,” Giang Khoát đứng dậy, “Cậu uống cà phê không?”
“… Ờ.” Đoàn Phi Phàm đáp, “Giờ mà uống cà phê sao?”
Giang Khoát không đáp, cậu bật chiếc máy pha cà phê viên nén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2619361/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.