“Lên thôi,” Giang Khoát nói, “Đi ăn sáng.”
“Ừ.” Đoàn Phi Phàm buông tay Giang Khoát ra, tự mình nhảy tới chỗ cầu thang bể bơi.
Cứ tưởng những lời Đinh Triết nói có thể sẽ làm Đoàn Phi Phàm hơi xấu hổ, nhưng Đoàn Phi Phàm lại nhảy rất vui vẻ, thậm chí còn dang rộng hai tay, vừa nhảy vừa quạt nước.
“Nếu cậu không đạp cả hai chân xuống nước nữa, nói không chừng cứ thế này lại thành biết bơi đấy.” Giang Khoát nói.
Đoàn Phi Phàm lập tức đạp một cái nhô lên, vừa quạt nước vừa đạp một bên chân.
Sau đó thì chìm xuống rất nhanh.
“Đệt.” Giang Khoát vội vàng xông tới để kéo lên.
Tuy Đoàn Phi Phàm có chiều cao xấp xỉ Giang Khoát, mực nước này chỉ cần đứng thẳng là sẽ không thể chìm được, nhưng người không biết bơi nhìn chung đều sẽ quẫy đạp lung tung, lại thêm sức nổi nên rất khó đứng dậy, hồi đầu Đại Pháo học bơi cũng vậy, sặc nước gần chết ngay cả trong bể bơi dành cho thiếu nhi sâu tới đùi.
Lúc này, Đoàn Phi Phàm chìm xuống, không thể nào lập tức đứng thẳng dậy ngay được.
Giang Khoát thấy dưới nước hỗn loạn toàn bọt nước với bọt khí, cậu đưa tay quờ quạng nhưng chẳng quờ thấy gì, cậu đành phải lặn hẳn xuống nước.
Lúc tiến lại gần Đoàn Phi Phàm, chưa gì cậu đã bị Đoàn Phi Phàm vung một cánh tay vào mặt.
Nhưng cậu chưa kịp vung tay đấm lại cho một cái, Đoàn Phi Phàm đã định thần lại, vội đưa tay ra.
Được đấy chứ, tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2619349/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.