“Tôi để loa ngoài đó,” Đoàn Phi Phàm cười nói, “Tai nghe không biết nhét đâu rồi.”
“Cậu đang ở lối đi đằng sau Ngưu Tam Đao phải không?” Giang Khoát hỏi.
“Ừ,” Đoàn Phi Phàm gật đầu, “Chính là nơi lần đầu tiên cậu tự sức mình kiếm được 100 tệ đó.”
“Trong đó còn gồm cả 10 tệ tiền bồi thường tai nạn lao động nữa.” Giang Khoát thở dài.
“Đúng vậy.” Đoàn Phi Phàm cười, nhìn Giang Khoát trên màn hình.
Giang Khoát cũng nhìn màn hình, có lẽ là đang nhìn Đoàn Phi Phàm, nhưng ánh nhìn không khớp vào cậu.
“Cậu đang nhìn tôi hả?” Giang Khoát hỏi.
“Ừ.” Đoàn Phi Phàm nói.
“Có nhớ tôi không?” Giang Khoát đột nhiên ghé lại màn hình, hạ giọng khẽ hỏi.
“Thực ra cũng không nhớ lắm, vừa mới về còn bận đủ thứ,” Đoàn Phi Phàm cũng khẽ thì thầm, “Nhưng bây giờ nhìn thấy cậu, đột nhiên rất nhớ.”
“Chú Khoát hôn một cái nào.” Giang Khoát nói.
“Hôn ở đâu?” Đoàn Phi Phàm hỏi.
“Miệng đi.” Giang Khoát nói.
Đoàn Phi Phàm chu miệng ra.
Giang Khoát cười đến mức lăn cả ra ngoài khung hình, cả màn hình rung tới mức đất trời nhòe nhoẹt.
Đoàn Phi Phàm tặc lưỡi: “Chơi tôi phải không? Tôi còn chẳng thèm giữ hình tượng nữa, vậy mà cậu lại cười.”
“Nào, hôn một cái.” Giang Khoát quay lại trong khung hình.
Đoàn Phi Phàm lại chu miệng ra.
“Moa!” Giang Khoát hôn tới.
“Xì…” Đoàn Phi Phàm che miệng.
Giang Khoát ngẩn người rồi sau đó mới hiểu ra: “Mẹ nó chứ cậu đúng là biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2619323/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.