Lúc hai người buông nhau ra, Giang Khoát thấy bên cạnh có một bé gái đang ngẩng đầu nhìn hai người không chớp mắt, Giang Khoát cười với cô bé, cô bé vẫn bất động nhìn cậu.
“Không được nhìn người khác chằm chằm như vậy,” Mẹ bé gái vội đưa tay xoay mặt cô bé sang một bên, “Như vậy là không lịch sự.”
Khuôn mặt bé gái bị mẹ bóp sắp thành một cục tròn, vậy mà vẫn cố ngoái lại nhìn về phía hai người.
Đoàn Phi Phàm giơ tay vẫy cô bé: “Bái bai.”
“Cậu dọn xong cái phòng rồi à?” Giang Khoát hỏi.
“Cửa sổ sáng choang, bàn ghế sạch sẽ,” Đoàn Phi Phàm cùng Giang Khoát đi ra khỏi nhà ga, “Trước khi đi, chắc là Đại Pháo đã dọn dẹp qua một lần rồi, chỉ cần lau bụi, lau sàn một chút là xong.”
“Giờ về kiểu gì?” Giang Khoát lấy điện thoại ra, “Gọi xe nhé?”
Đoàn Phi Phàm tặc lưỡi, giữ cái tay đang cầm điện thoại của Giang Khoát lại: “Sao có thể để chú Khoát nhà mình gọi xe chứ, có xe chuyên dụng đến đón nha.”
“Xe chuyên dụng nào?” Giang Khoát ngẩn người, đột nhiên hết sức hứng thú, “Cái xe bán tải của chú cậu hả?”
“Nghĩ gì vậy? Xe chở hàng sao vào được đây, hơn nữa, tôi có thể dùng xe chở hàng đi đón cậu sao!” Đoàn Phi Phàm đẩy Giang Khoát vào bãi đậu xe, giơ tay ra trước mặt cậu, “Dùng xe của bạn trai tôi chứ.”
Giang Khoát thấy chiếc chìa khóa trong tay Đoàn Phi Phàm, lập tức mỉm cười: “Rửa xe rồi hả? Để đó lâu lắm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2619317/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.