Có lẽ so với tiệm cũ, từ quy mô tới trang trí, tiệm mới đều có sự nhảy vọt về chất, khác biệt hai bên là rất lớn nên bố Đoàn Phi Phàm vô cùng sửng sốt. Chú ba gần như cứ đi được vài bước là lại dừng chân, cùng một cảnh tượng, chỉ cần góc nhìn khác đi là cũng phải vừa kể vừa thêm thắt khoa trương giới thiệu cho bố, chẳng cần ai phải giúp.
Đoạn giới thiệu phần khởi nghiệp của Đoàn Phi Phàm với Giang Khoát, chú ba cũng không bỏ qua, tự mình lăng xê toàn bộ, Dương Khoa mấy lần mở miệng định nói giúp mấy câu cũng đều không tìm được cơ hội nào mà chen vào.
Trên dưới tổng cộng có hai lầu, vậy mà nhóm người này mất gần một tiếng đồng hồ mới đi tham quan xong.
“Hôm nay chắc cháu đi tới cả chục ngàn bước mất.” Đoàn Phi Phàm lấy điện thoại ra kiểm tra.
“Vậy mà đã được chục ngàn bước rồi sao?” Chú ba nói, “Chục ngàn bước này của cháu hơi dễ quá đó.”
Bố cậu do dự một lúc rồi mới ghé tai chú ba khẽ hỏi: “Chục ngàn bước gì vậy?”
“Chục ngàn bước ấy à, là đếm số bước chân,” Chú ba rút điện thoại ra, “Anh xem nhé…”
Lúc nghe thấy bố hỏi, Đoàn Phi Phàm đã lấy điện thoại ra, nhưng hình như bố không có ý định hỏi cậu. Đoàn Phi Phàm ngần ngừ một thoáng rồi lại cất điện thoại đi.
Đoàn Lăng đi tới, lấy tay huých cậu: “Hỏi em trai thì đỡ xấu hổ hơn ấy mà.”
“Làm sao mà hỏi em trai suốt được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2618218/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.