🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đối phó với kiểu cáo già như sếp Giang thì không thể dài dòng, không được vòng vo, không được gợi ý, nếu không, ông ấy quay một hồi là bạn sẽ quên luôn bản thân mình ban đầu rút cuộc định làm gì. Cứ phải nói toạc móng heo, rõ ràng minh bạch, thẳng tuột tới mức ông ấy chẳng còn cơ hội mà mơ hồ.



… Tất nhiên, ngoài cách giao tiếp này ra, Giang Khoát cũng chẳng nắm được cách giao tiếp nào khác cả. Muốn nói thì nói, không muốn nói thì không nói, nghĩ gì thì nói nấy – trong thế giới mà bố mẹ trao cho cậu, cậu không có lý do gì để cần phải “khéo léo” cả.



Phải chăng đây chính là cái mà Đoàn Phi Phàm gọi là “như lẽ đương nhiên phải thế”?



Giang Khoát nhìn sếp Giang, đột nhiên thấy rất biết ơn ông.



“Bất thình lình ấy ạ?” Giang Khoát nói, “Bố đã biết là con sẽ kiếm bố nói chuyện mà, hôm qua, lúc con bỏ đi rồi, con không tin cái tên phản bội Đoàn Phi Phàm kia lại không trao đổi thông tin với bố.”



Sếp Giang bật cười, đang định nói gì đó thì có tiếng dì Lưu gõ cửa thư phòng.



“Vào đi.” Sếp Giang nói.



Dì Lưu bưng bộ trà cụ chuyên dùng cho nham trà đi vào, Giang Khoát rất tự nhiên đón lấy rồi đặt xuống bàn, sau đó mới nhớ ra trước đây sếp Giang từng nói, việc có hiếu nhất mà cậu làm chính là giúp ông ấy pha trà.



Chậc.



Thảm thật luôn.



Giang Khoát cầm lấy cái ấm trên tay sếp Giang, đặt lên bếp trà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2618210/chuong-138.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tam Phục
Chương 138
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.