Hoàn thành nhiệm vụ tiệc tại gia của sếp Giang rồi, Giang Khoát định cùng Đoàn Phi Phàm ở lại chơi thêm hai ba hôm rồi về.
“Không phải con đang vội về thi lại à?” Sếp Giang hỏi nhỏ.
“Sao con cứ cảm thấy bố rất mong đợi con thi lại thế nhỉ?” Giang Khoát nói, “Kết quả thi còn chưa có cơ mà?”
“Có mấy môn thi xong từ lâu rồi đấy thôi?” Sếp Giang nói, “Con cứ yên tâm, nếu như phải thi lại thật, bố sẽ không nói với ai đâu, con đừng sợ mất mặt.”
Nói thật, chuyện thi lại này, nếu như Giang Khoát chỉ được chọn một người để giấu giếm, người đó chắc chắn là sếp Giang. Ai biết cậu thi lại cũng được, ai cười cậu cũng được, chỉ có sếp Giang là không được, không thể là sếp Giang.
Sếp Giang cũng chẳng phải học hành giỏi giang gì, nhưng xem ra hồi đi học, điểm ông ấy cao hơn cậu, ít nhất thì tiếng Anh cũng tốt hơn cậu. Về việc sử dụng thư phòng, cậu đã bị ông ấy hạ gục trong một nốt nhạc rồi, vì vậy, về thành tích học tập, cậu không thể tụt lại được.
“Đoàn Phi Phàm có khi cũng thi không qua đấy,” Giang Khoát quyết định quăng bạn trai ruột của mình ra làm vật hy sinh, “Sao bố không an ủi cậu ấy trước đi.”
“Cái gì…” Đoàn Phi Phàm đang ngồi cạnh nói chuyện với Dương Khoa trong nhóm quản lý của shop online, bàn về việc mua không gian quảng cáo, nghe thấy câu này, Đoàn Phi Phàm lập tức kinh ngạc quay lại nhìn Giang Khoát.
“Đúng không?” Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2618206/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.