“Sao hả?” Giang Khoát cũng nhướng mày, Đoàn Phi Phàm nhướng mày bên trái, cậu cũng nhướng mày bên trái.
Đoàn Phi Phàm nhìn cậu, một lát sau mới hỏi một câu: “Cậu nhướng được cả hai bên lông mày hả?”
“… Cậu không còn gì để nói hả?” Giang Khoát bó tay.
“Phải không vậy?” Đoàn Phi Phàm rất hứng thú.
“Phải.” Giang Khoát lần lượt nhướng từng bên mày.
“Tôi chỉ làm được một bên.” Đoàn Phi Phàm nói.
“Đủ rồi.” Giang Khoát thở dài, “Có phải cậu đã tìm người khác rồi không, cái con thỏ ấy.”
“Cậu cũng đâu có chắc chắn.” Đoàn Phi Phàm nói, “Việc làm thêm ngày mai, tôi chắc chắn phải tìm người trong hôm nay… Cậu lấy ảnh gửi về nhà kiếm sự cảm thông rồi phải không?”
“Ừ,” Giang Khoát tặc lưỡi, “Hai vợ chồng sếp Giang đúng là không thể ngờ được mà.”
“Không thể ngờ được?” Đoàn Phi Phàm nói, “Nếu cậu là con trai tôi, tôi đã không thèm quan tâm, cho cậu tự do từ lâu rồi, cứ quăng cậu ra ngoài kia cho xã hội dần cho một trận đã đời rồi tự ngoan ngoãn quay về.”
“Thuyết giáo thì thuyết giáo,” Giang Khoát đưa mắt liếc Đoàn Phi Phàm, “Đừng có được thể.”
“Ngài đây từ kiểu cách ăn mặc ở đi lại, tới điệu bộ hành động,” Đoàn Phi Phàm nói, “Vừa nhìn là thấy ở nhà lúc nhỏ là cục cưng, lớn lên là công tử bột ăn hại rồi, bố mẹ cậu phải xem như là dạy cậu hơi muộn.”
“Có cần phải nặng lời thế không,” Giang Khoát nói, “Hôm nay tôi cũng mệt rồi, không muốn cãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2585447/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.