Bàn tay của Tần Triết đang theo ngữ điệu mà càng lúc càng xiết chặt cổ tay Tử Đan hơn... hắn nhìn cô với sự nhớ nhung bao ngày cùng khao khát dục vọng tuyệt đối...
Tử Đan biết bản thân mình gặp nguy hiểm nhưng má Lâm và Xán Xán còn đáng lo ngại hơn...
Cô thầm trách bản thân mình hành sự quá vội, không tính kĩ đường đi nước bước nên xảy ra cớ sự này. Lần này còn liên luỵ đến má Lâm...
-"Tần Triết, bây giờ anh là đang muốn quay lại với tôi sao?"- Tử Đan cười khẩy
Ánh mắt Tần Triết hiện lên một tia hi vọng dù là rất nhỏ, nhưng hắn không dễ để đối phương có thể nhìn thấy được...
Tay cũng dần nới lỏng ra, hắn lần này không thô bạo cư xử với cô nữa mà là dịu dàng ôm cô vào lòng, hắn cứ thế mà tựa đầu lên vai nhẹ nhàng nói
-"Anh đã biết lỗi! Em tha thứ cho anh có được không? Chúng ta sẽ trở về thành phố A, tiếp tục cuộc sống hạnh phúc ngày trước... có được không?"
Những lời nói này nếu vào hai năm trước có lẽ Tử Đan sẽ mũi lòng mà bỏ qua tất cả, nhưng bây giờ đã là quá muộn.
Mỗi lần nhìn đến hắn, Tử Đan lại hận!
Hận bản thân mình không đủ tuyệt tình, hận bản thân mình tại sao năm đó quá vô tri mà tin lời của hắn...
Bây giờ hắn một lời xin lỗi, một câu năn nỉ là cho qua mọi chuyện sao?
-"Không bao giờ!!!"
Tử Đan dùng hết dũng khí để nói ra, mấy ai biết cô giờ đây gần như biến thành con người khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phe/489/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.