Ngay khi ta đang vô cùng bất ngờ và rung động trước sự nghiêm túc chân thành của huynh ấy, nội tâm đấu tranh tâm lý dữ dội xem nên đáp lại huynh ấy thế nào, thì ngoài cửa vang lên tiếng gọi của chưởng quầy
"Công tử, tiểu thư, ta mang món ăn đến cho hai vị"
Ta nhìn chưởng quầy đầy cảm kích, lại lén quan sát nét mặt Minh Tử Kỳ lúc này, vẫn là vẻ lạnh lùng, anh tuấn, không nhìn ra cảm xúc đặc biệt gì. Cảm xúc huynh ấy tới lui quá đột ngột khiến ta có ảo giác người vừa nói với ta những lời như vậy không phải huynh ấy.
Chưởng quầy cho người lên món xong, nhẹ nhàng lui xuống. Đầu óc ta bị mùi hương trên bàn xâm chiếm, sớm đã không còn nghĩ gì đến chuyện ngại ngùng vừa rồi. Dù gì thì ta nghĩ mình vẫn nên tự giải quyết vấn đề của bản thân trước.
Chúng ta dùng thiện ở Thanh Mai Lâu, lại đi dạo một vòng kinh thành, đến khi trời sụp tối huynh ấy mới đưa ta về đến tận cửa. Huynh ấy bước xuống, xoay người lại, cử chỉ ân cần đưa tay về phía ta để ta nắm lấy. Ta mỉm cười đưa tay mình ra, vịn vào huynh ấy bước xuống xe ngựa. Ta ngẩng nhìn cửa phủ trước mặt, nói lời cảm tạ huynh ấy rồi bước vào.
Trước khi đi, huynh ấy còn sai thư đồng đưa cho tiểu Trúc đang chờ ta trước cửa lớn 2 hộp bánh của Thanh Mai Lâu _chính là loại bánh mới ra lò nhân lễ Phật Đản mà ban ngày ta luôn miệng khen ngon ấy. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-o-hi-vien/3647358/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.