Ta mân mê chiếc vòng trên tay một hồi lâu, trong lòng cảm thấy thật ấm áp và hạnh phúc. Món quà đính thân mà huynh ấy chọn quả thật vô cùng xinh đẹp và quý giá. Thân vòng bạch ngọc không nhuốm chút tạp chất, bên trên khắc chạm khắc hình đóa hoa sơn chi trông cực kỳ tinh tế. Lúc đeo vào lại cục kỳ vừa vặn với kích cỡ tay ta.
Ta để ánh nắng xuyên qua những tán lá chiếu xuống chiếc vòng trên cổ tay, rồi lại hắt thứ ánh sáng ma thuật huyền diệu từ chiếc vòng vào tư phòng qua khung cửa sổ. Vừa ngắm nhìn, thi thoảng lại mỉm cười ngây ngốc, nghĩ đến dáng vẻ ôn nhu ổn trọng ban nãy của huynh ấy.
Ta nghĩ đến việc phải làm ngày mai mà có chút hơi đau đầu. Bái thiếp khi nãy trên tay phụ thân chính là thiếp mời Hoa gia đến cửa Minh gia làm khách. Nói là làm khách, kỳ thực chính là muốn phụ huynh hai nhà gặp nhau, bàn bạc chuyện đính thân cưới hỏi của ta và Minh Tử Kỳ.
Ta có hơi sợ hãi khi nghĩ đến chuyện này nhưng dù gì cũng là chuyện sớm muộn. Tránh được một một lúc không tránh được suốt đời, sau này ta gả vào Minh gia, chuyệ ngày ngày chung đụng với gia đình huynh ấy là tránh không khỏi. Ta cũng không làm gì sai, cần gì phải sợ hãi trốn tránh chứ. Ta âm thầm quyết định chuyện ngày mai phải chuẩn bị cho thật thảo đáng, không thẻ làm mất mặt Hoa gia chúng ta.
Chưa đầy một khắc sau mẫu thân sai nha hoàn đem đến cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-o-hi-vien/3618088/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.