Ta ghé mắt nhìn lại vị trí lúc nãy cha ta đứng. Người đáng lẽ đang xoay lưng lại với ta để giao việc cho hạ nhân ở đó, vậy mà giờ phút này lại đang đối diện với ta, ánh mắt chăm chăm nhìn về phía ta đầy bực bội và dò xét.
"Phụ thân... con... Con chỉ vô tình đi ngang qua, cũng vô tình nghe được điều mà người vừa nói với Phạm thúc... Nếu con nói như vậy người có tin không..."
Ta vừa nói vừa run rẩy trong lòng. Ta còn không thể nào tin mình được thì làm sao một người sắc bén như phụ thân ta lại tin ta được. Thế nhưng ta vẫn lấy hết can đảm nói tiếp, trước khi người kịp nổi nóng với ta.
"Thật ra, người cũng biết đó, con từ nhỏ đã theo tổ mẫu học cách chế biến gạo, Hi Viên lại là tiệm gạo có tiếng lâu đời. Con cũng xem như là được đào tạo từ nhỏ, tuy không thể được như tiêu chuẩn người cần tìm. Nhưng con tin với khả năng cùng vị giác nhạy bén của con, con có thể tìm được vị đại trù mà Hi Viên chúng ta cần. Con biết phụ thân đang rất giận vì không muốn con xen vào chuyện này, nhưng xin người hãy tin con lần này.
Con nghĩ hiện giờ ở Hi Viên ngoại trừ Phạm thúc, người cũng không còn ai khác có khả năng thực hiện việc này hợp lý hơn con. Dù sao thì cái người lo là không ai chịu lấy con, nhưng chẳng phải bây giờ đã có một người rồi sao. Huống hồ gì tình trạng bây giờ cũng đang cấp bách. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-o-hi-vien/3618077/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.