Nghe được điều cha ta và Phạm thúc bàn bạc, ta có hơi bất ngờ một chút vì không nghĩ năm nay lại là gạo. Hằng năm Minh gia đều làm từ thiện, nhưng cách thức làm mỗi năm đều khác nhau, không nhất thiết phải là lương thực nhưng lại vô cùng thú vị và ý nghĩa. Vừa tạo ra sự cạnh tranh lành mạnh giữa các nhà cung cấp tiềm năng, vừa giúp đỡ được rất nhiều nạn dân, những người nghèo khó, vô gia cư.
Năm nay lại có lũ lụt ở Diên Hà, vô số nạn dân mất nhà, mất đất di cư từ Bắc xuống Nam, vô số người dọc đường đi không chịu nổi cơn đói hành hạ mà chết. Mặc dù Thịnh An dưới sự cai trị của hoàng đế vô cùng anh minh, đã liên tục hạ lệnh cấp phát lương thực cứu đói, cũng phái ra rất nhiều quan binh Bắc tiến hỗ trợ nạn dân. Thế nhưng nước xa không cứu được lửa gần, khi quan binh và lương thực đến nơi thì người chết đã hàng hà sa số.
Năm nào Minh gia cũng chuẩn bị rất nhiều lương thực cấp phát miễn phí cho nạn dân, năm nay chắc cũng đã chuẩn bị, nhưng nguồn cung thì mỗi năm đều phải đổi. Ta nghĩ, cuộc thi lần này chắc là để tìm đối tác mới cho lần cứu trợ năm sau. Ta thầm tự quyết định ngày mai sẽ đi khảo sát làm tình báo giúp cha ta, chúng ta phải giành được thương vụ ngàn năm có một này.
Gạo là một mặt hàng phổ biến nên cửa hiệu gạo trong thành cũng rất nhiều, nhưng do triều đình ban hành luật về kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-o-hi-vien/3618073/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.