Cuối cùng ta cũng chờ được đến lượt mình. Khi nhìn thấy ta chủ quản vội vàng bước đến chúc mừng ta trở thành là vị khách thứ 100. Mọi chuyện sau đó y như ta dự tính. Trước mặt nhiều người như vậy, nếu thể hiện lộ liễu quá thì mọi người sẽ nghi ngờ, ta liền vờ như rất bất ngờ.
Thật ra, ta cũng không phải muốn lừa gạt mọi người nhưng cơ hội này tình cờ đến với ta, lại là thứ ta thích nhất, làm sao ta nỡ lòng từ bỏ được. Nhìn vẻ mặt tiếc hận của mọi người, ta cũng thấy hơi chột dạ. Thời khắc này, ta cảm thấy như mình không làm gì cũng khiến người khác ngưỡng mộ vì sự may mắn của mình. Nhưng ta có hơi áp lực một chút, ta thực sự không quen nhận được nhiều sự chú ý như vậy.
Sau khi nhận được phần thưởng từ chưởng quầy, theo quy tắc của Thanh Mai Lâu, ta phải để lại tên để nhận được một thẻ bài khắc tên của mình, làm vậy để cho mọi người biết ta là khách hàng may mắn thứ 100 nhân kỷ niệm sinh thần Thanh Mai Lâu. Ta bước ra khỏi Thanh Mai Lâu với tâm trạng cực kì vui vẻ.
Ta nhớ lại mấy phút trước, khi chưởng quầy tuyên bố ta là khách hàng thứ 100, dù đã biết trước kết quả, ta vẫn không kìm dược lòng vui vẻ. Thật lòng, đây là lần đầu trong đời ta nhận được một phần thưởng từ người khác, cũng là lần đầu trong đời ta được nhiều người ngưỡng mộ như vậy. Dù rằng điểm khác biệt rất lớn của nó với danh dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-o-hi-vien/3618071/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.