Cô nhỏ giọng nói xong, hốc mắt hơi hơi ướt át, mũi cũng ê ẩm. 
Loại cảm giác này thực xa lạ, nhưng gần đây lại càng ngày càng quen thuộc. 
Lặng lẽ thích một người thật sự rất khó. 
Có điều có lẽ là do chút kiêu ngạo trong lòng khiến một giây trước cô vẫn còn tủi thân thì một giây sau đã hất cao cái cằm nhỏ tinh xảo lên, khó có khi nhân lúc anh ngủ mới đứng từ trên cao nhìn xuống, “Nếu anh dám thích cô bé lọ lem, sau này ngày nào em cũng bắt anh ngủ phòng bếp!” 
Sau khi nói lời tàn nhẫn xong, cô liền lập tức xoay người đi ra ngoài, không còn can đảm đứng trước mặt anh thêm một giây nào nữa. 
Một giấc này của Đường Kỳ Thâm ngủ rất lâu, có điều ngủ không sâu lắm, giấc mơ rách nát tán loạn liên tiếp diễn ra. 
Bình thường anh làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật, thật ra rất ít khi nằm mơ, một tuần trở lại đây, anh ngày đêm đảo lộn với nhau, chạng vạng mới có thể ngủ được một giấc, cơ hồ là một giấc này khiến tất cả giấc mơ cả đời anh đều mơ hết một lượt. 
Trong mơ cũng chính là những chuyện phát sinh mười mấy năm qua, đứt quãng, đều có quan hệ với Thời Lạc. 
Từ nhỏ tới lớn, ở trong tầm mắt của anh, cô gái duy nhất xuất hiện ở bên cạnh tựa hồ cũng chỉ có một mình cô. 
Nhóc con này trong mộng cũng rất ồn ào, ríu rít làm xằng làm bậy, anh trong tối ngoài sáng ngầm bảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-niem-em-da-lau/3502609/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.