Khối thịt mềm nhũn trong tay đột nhiên cứng lên, Lâm Thiên Long như phát hiện ra món đồ chơi thú vị, dùng ngón tay không ngừng ma sát nơi đó.
“Thiên Long… a…” Gương mặt trắng nõn của Liễu Dịch Trần nhiễm một tầng hồng nhuận, động tác vốn rất thành thạo phút chốc trở nên rối loạn.
Giữa mơ hồ, tựa như cảm nhận được điều gì đó, Lâm Thiên Long dùng đủ mọi phương thức trêu chọc nơi ấy, dùng đầu ngón tay chà sát, lấy tay mân mê, dùng móng tay gảy gảy, dùng miệng mút mát, dùng răng cắn nhẹ.
“Hộc… hộc… Thiên Long… ngươi đây là… tự đùa với lửa…” Liễu Dịch Trần ngẩng đầu lên, đôi mắt phượng ngập tràn hơi nước, hai gò má ửng đỏ, cánh mũi không ngừng phập phồng, trên bờ môi phớt hồng lưu lại dấu răng, không chỗ nào không thể hiện rằng y đang nỗ lực khống chế dục vọng của mình. Thế nhưng… lúc y nói ra câu ấy cũng đã chứng mnh, khả năng khống chế của y đã đến đỉnh điểm rồi, hành vi câu dẫn lúc này của Lâm Thiên Long đã triệt để phá vỡ phòng tuyến mấu chốt của y.
Nếu nói, lúc mới rồi, y chẳng qua chỉ định dùng tay cùng Lâm Thiên Long phát tiết đôi chút, thì lúc này… y đã hoàng toàn không dừng lại được nữa rồi, không làm hắn bốn năm sáu bảy lần, y tuyệt đối không ngừng tay.
Hỏng bét!
Lâm Thiên Long kêu trời, đùa với lửa lớn rồi, biểu cảm của Liễu Dịch Trần lúc này, rõ ràng giống y như cái đêm gặp lại sau hơn nửa tháng cấm dục, vừa nghĩ tới đêm hôm đó, đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330541/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.