“A…” Hai đôi môi tiếp xúc nhau, hơi thở thân quen khiến Lâm Thiên Long lập tức ngừng phản kháng. Trong lòng không khỏi bực ngầm, sao hắn quên được chứ, Trương Mộc Phương còn ở ngoài sân, ngoại trừ trên gia khỏa Liễu Dịch Trần thì còn ai có thể xông vào đánh lén mình.
“Hộc… Hộc… Thiên Long, ta nhớ ngươi quá đi, ngươi có nhớ ta không?” Hơi thở ngày càng nóng rực phả vào mặt Lâm Thiên Long, giọng nói khàn khàn của Liễu Dịch Trần khiến hắn không kìm được hưng phấn.
Liễu Dịch Trần vừa hôn loạn lên mặt Lâm Thiên Long, vừa kéo tay hắn đặt vào hạ thân mình.
Cảm giác tiếp xúc vừa mềm vừa cứng làm hô hấp của Lâm Thiên Long thoáng chốc dồn dập, ngón tay nhẹ nhàng ve vuốt qua lớp y phục, rồi thỏa mãn khi cảm nhận được thứ kia đã lớn thêm vài phân dưới sự tiếp xúc của mình.
Lâm Thiên Long phì cười, mà xem chừng tiếng cười trầm thấp vẫn đặc biệt vang giữa không gian yên tĩnh.
“Còn cười… lát nữa ta sẽ khiến ngươi khóc cũng không xong.” Giọng nói dịu dàng của Liễu Dịch Trần do bị dục vọng xâm lấn mà có chút khàn, nghe chừng có vài phần bất mãn.
“Vậy ngươi cứ thử xem.” Lời nói của Lâm Thiên Long lộ rõ sự khiêu khích, hơn nửa tháng không gặp, đối phương đói khát đến mức, thật khiến hắn đắc chí vô cùng.
Nghe hắn nói vậy, lửa dục vọng trong mắt Liễu Dịch Trần càng cháy lớn, xé tan y phục của hắn rồi bổ nhào tới.
Ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi xuống, qua khe cửa sổ đóng kín thỉnh thoảng vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330537/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.