“Xảy ra chuyện gì?” Lâm Thiên Long hỏi, ngày thường Liễu Dịch Trần tỏ vẻ như vậy, thường là do cầu hoan bất thành, thế nhưng… vì sao đến phủ nha thôi mà cũng bày ra vẻ mặt đó???
“Thiên Long…” Biểu cảm của Liễu Dịch Trần y hệt oán phụ. Kéo dài giọng thể hiện lúc này đây tâm tình y bất mãn đến nhường nào.
Trán Lâm Thiên Long đổ mồ hôi lạnh, vẻ mặt oán phụ của y thực sự rất có sức sát thương.
“Ầy… rốt cuộc là làm sao?” Lâm Thiên Long cẩn thận hỏi.
“Lưu đại nhân tóm được đuôi của tổ chức kia rồi, nếu thuận lợi thì rất nhanh thôi sẽ lật được gốc rễ của bọn chúng.” Giọng điệu của Liễu Dịch Trần vô cùng bất lực.
“Đây không phải chuyện tốt sao?” Lâm Thiên Long khó hiểu, tổ chức kia hại biết bao nhiêu người, có thể triệt phá bọn chúng chẳng phải rất tốt sao?
“Thế nhưng…” Liễu Dịch Trần im lặng nhìn hắn một cái: “Ta buộc phải về kinh một chuyến. Hơn nữa, ít nhất cũng phải một tháng.”
Lâm Thiên Long bị y nhìn tới nổi hết cả gai ốc, da đầu co rút hết cả lại: “Cứ đi đi, chẳng qua chỉ một tháng thôi mà.”
Vẻ mặt Liễu Dịch Trần càng thêm ai oán: “Nhưng ta không muốn rời xa Thiên Long, hơn nữa…”
“Hơn nữa cái gì?” Lâm Thiên Long truy hỏi.
“Hơn nữa… ngươi quên rồi à, chúng ta trúng phải xuân dược. Là Tam nhật triền miên đó, nếu ta không có mặt, ngươi phát xuân thì phải làm sao!” Liễu Dịch Trần đầy vẻ lo lắng.
Trán Lâm Thiên Long cuộn lên ba đường gân xanh, hắn không do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330534/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.