Vẻ mặt của Lam Linh trở nên vi diệu: “Vậy… được không?”
Liễu Dịch Trần híp mắt: “Vẫn tốt hơn thế giằng co của đệ bây giờ.”
Lam Linh âm tình bất định, cuối cùng như đã hạ được quyết tâm, ngước mắt nhìn Liễu Dịch Trần: “Được, đệ nghe huynh.”
Liễu Dịch Trần mỉm cười gật đầu: “Yên tâm, trong lòng đại sư huynh, đệ không phải không có chút vị thế nào.”
Lam Linh cắn môi, lấy từ trong ngực ra hai viên đan dược, viên một trắng ném cho Liễu Dịch Trần, viên màu đỏ thì nắm chặt trong tay. Sau đó quay người rời đi.
“Ngươi rốt cuộc hiến kế gì cho y vậy?” Lâm Thiên Long đương nhiên biết cuộc đối thoại giữa hai người họ có liên quan đến Trương Mộc Phương, thế nhưng hắn vẫn rất hiếu kì, không biết Liễu Dịch Trần đã hiến kế gì cho tiểu sư đệ của y.
“Ha ha, bí mật.” Liễu Dịch Trần cười, không nói ra.
Lâm Thiên Long trợn mắt nhìn y, sau đó tiếp tục luyện bộ đao pháp luyện mãi không thông kia.
Thời gian ba ngày trôi qua trong nháy mắt, ba ngày này, Liễu Dịch Trần không cùng cùng Lâm Thiên Long ân ân ái ái, điềm điềm mật mật, thì lại cùng đại sư huynh Trương Mộc Phương nói chuyện trên trời dưới bể. Đám nhân sĩ căm ghét triều đình có sự xuất hiện của Trương Mộc Phương nên không đến gây phiền phức nữa, làm y thấy vui vẻ thoải mái.
Thế nhưng, y cũng dò la ra, hóa ra ngày mai không tổ chức đám hỉ cho nhi nữ của Thủy Nguyệt các các chủ, mà là tuyển nữ tế*. Còn đám võ lâm nhân sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330530/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.