Liễu Dịch Trần nhắm mắt, thính giác càng trở nên linh mẫn, tiếng thân thể trần trụi của Lâm Thiên Long ma sát vào chăn, tiếng thuốc mơ dính dớp trong tay hắn, tiếng khụt khịt mũi trầm thẫm, và giờ khắc này — là tiếng sựt sựt dâm mỹ.
Rốt cuộc, y lại không kìm được mà len lén mở mắt, sau đó thì mở trừng trừng, bần thần ngắm nhìn mĩ cảnh trước mặt.
Lâm Thiên Long sau khi xác nhận Liễu Dịch Trần đã nhắm mắt liền thử tự khuếch trương cho mình, nhưng đổi mấy tư thế rồi vẫn không cách nào thành công thuận lợi, cuối cùng chỉ đành quỳ dưới đất, nâng mông cao lên, tay phải chống cơ thể, tay trái run rẩy sờ vào huyệt khẩu kép chặt.
Cúc huyệt chặt chẽ không hề có y mở ra, tuy trong đầu không ngừng nhắc bản thân phải thả lỏng, nhưng cơ thể lại tựa như mất khống chế, một chút phối hợp cũng không có. Lâm Thiên Long thầm mắng trong lòng, sao ngón tay của Liễu Dịch Trần không chỉ có thể dễ dàng tiến vào, mà còn có thể ra vào tùy thích, nhưng đến phiên mình thì chẳng nể mặt chút nào.
Quyết tâm dồn sức vào tay, ngón tay dính đầy thuốc mỡ nhét vào được một đốt ngón tay, nhưng lại lập tức bị đóa cúc căng thẳng kia ngậm chặt, không thể động đậy.
Lại thầm mắng thêm vô số lần nữa, cứ trong tình trạng thế này thì thực sự rất mất mặt, hắn cũng không có mặt mũi nào mà đi xin Liễu Dịch Trần cứu trợ, mới rồi nói năng hùng hồn như thế, mà chớp mắt cái đã lâm vào thế bí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330524/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.