Kẹt một tiếng, đẩy cửa phòng ra, theo mùi hương lan tỏa trong không khí, Lâm Thiên Long quen đường đi tới nhà bếp.
“Ha ha ha…” Vừa đến trước cửa, đã nghe thấy tiếng cười lanh lảnh vang ra từ trong phòng.
“Thơm quá thôi.” Lâm Thiên Long mở cửa, mùi hương càng nồng nàn ập tới.
“A, lão đại tới rồi.” Hầu Tử đang ngồi trước bếp lò đứng dậy, tay còn đang cầm một cây quạt hương bồ rách.
“Đệ cũng ở đây hả Hầu Tử, có phải Lưu nãi nãi lại nấu móng giò kho rồi không.” Lâm Thiên Long có phần bất ngờ, không ngờ sẽ gặp Hầu Tử ở đây.
“Hì hì, móng giò kho hôm nay không phải Lưu nãi nãi làm đâu.” Hầu Tử cười hì hì, mắt liếc sang bên cạnh.
Nhìn theo ánh mắt của hắn, lâm Thiên Long ngạc nhiên phát hiện, Liễu Dịch trong bộ váy dài màu thủy lam đột nhiên xuất hiện giữa đám người đứng bên.
Liễu Dịch Trần đứng cạnh Lưu nãi nãi, tay cầm một con dao làm bếp, trên dao còn dính ít nước sốt, hình như vừa thái lát móng giò kho. Tiểu Viên – cô cháu gái năm tuổi của Lưu nãi nãi túm chặt góc váy của y, nhìn thịt lợn kho mà thèm nhỏ dãi.
Đứng bên Lưu nãi nãi còn có một thiếu phụ chưa từng gặp, tuổi chưa tới ba mươi, dung mạo thanh tú, rất có sức hút của phụ nữ trưởng thành.
Lâm Thiên Long chau mày, hắn chỉ mới đi có ba tháng thôi, sao đã có người lạ trong sơn trại rồi.
Để ý tới ánh mắt của hắn, Hầu Tử vội vàng chạy lại bảo, nàng là người Đại Đầu lượm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330492/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.