Thế nhưng cứ như Tân Tiêu Lộ chẳng có cảm giác gì cả, vẫn thỉnh thoảng lại làm phiền “khoảnh khắc ngọt ngào” của phu thê người ta.
Thấy thành trấn đã lấp ló trước mắt, Liễu Dịch Trần rốt cuộc cũng thở phào một hơi, cuối cùng cũng đến rồi… sắp có thể không cần nhìn cái bản mặt đáng ghét kia nữa rồi…
Một đoàn người tiến vào huyện Quan Hà, đi thẳng đến nhà trọ lớn nhất trong huyện, Liễu Dịch Trần ban đầu nói đích đến là một thôn nhỏ cách đây không xa, do vậy, bọn họ phải nghỉ lại đây một đêm, khi Liễu Dịch Trần tìm mọi cách từ chối mà không thành, rốt cuộc cả nhóm người đành cùng nghỉ lại nhà trọ.
Sau bữa tối, mọi người đều về phòng nghỉ ngơi, Tân Tiêu Lộ cầm hai hai bình sức, ánh mắt nhìn cửa sổ căn phòng trên tầng hai tràn ngập vẻ lo lắng.
Suốt dọc đường, hắn nhiều lần săn đón Liễu phu nhân kia, thế nhưng nữ nhân này lại cứ không hề có động thái gì, chỉ lo tươi cười nhỏ nhẹ với gã chồng thô lỗ của mình, dường như không thèm nhìn mình lấy một cái.
Hai bình sức đang cầm là vừa mới rồi lén lút ra ngoài, đến kĩ viện mua một ít mê dược với xuân dược, một huyện nhỏ như thế này đương nhiên không có loại hàng thượng đẳng nào cả, loại thuốc này chỉ khiến người ta tê liệt, mà dục vọng lại tăng cao mà thôi.
Siết chặt bình thuốc trong tay, hắn nghĩ, nếu Liễu phu nhân bị người khác cường bạo thất thân, vậy chồng của nàng ấy chắc chắn sẽ không thể chấp nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330486/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.