Chương 17: Nghi ngờ
“Đã quyết vậy rồi thì… Thiên Long, ngươi trước hết ăn một chút đi. Ngươi cũng đói lắm rồi.” Liễu Dịch Trần dịu dàng cười nói.
“Ừ.” Lâm Thiên Long đồng ý, hắn là sơn tặc, chẳng có hứng thú với việc cãi qua cãi lại. Hơn nữa, trên đời quan trọng nhất là ăn, cứ đánh chén no say rồi tính sau.
Sụp sụp, một bát mì Dương Xuân, một đĩa thịt bò nhanh chóng sạch trơn. Lâm Thiên Long ăn no chùi mép, thỏa mãn ợ một tiếng, lâu lắm rồi mới ăn được bữa hợp khẩu vị.
“Hợp khẩu vị của ngươi lắm à?” Liễu Dịch Trần cười nói.
“Ngon lắm! Đầu bếp tiệm này rất có tay nghề.” Lâm Thiên Long vỗ vỗ bụng nói.
“Lần sau ngươi muốn ăn ta lại làm cho ngươi.” Liễu Dịch Trần cười cười
“Là ngươi làm hả?” Lâm Thiên Long kinh ngạc trợn trừng mắt, nghi ngờ đánh giá Liễu Dịch Trần.
Liễu Dịch Trần tươi cười gật đầu, Lâm Thiên Long cảm thấy khó mà tin được.
Ngơ ngác gật đầu theo, Lâm Thiên Long “ừ” một tiếng, trong lòng thầm cân nhắc: Cái tên này, vừa xinh đẹp, tay nghề lại khá, tính tình vô cùng dịu dàng, sao lại thích mình cơ chứ?
Không đúng!!! Cái tên này dịu dàng cái con khỉ khô!
Lâm Thiên Long đột nhiên phản ứng lại, tối qua trên giường y còn lưu manh hơn hắn ấy! Một tên nam nhân vẻ ngoài nho nhã lễ đồ tự dưng lại nói ra đủ thứ thô thiển, đúng là chẳng hợp lý tý nào!
Lâm Thiên Long cảnh giác nhìn Liễu Dịch Trần, dường như lo lắng y lại biến thành bộ dạng tối qua, phải biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330456/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.