Buổi tối mọi người tụ tập trong nhà Hứa Nhận, uống đến say khướt, lảo đảo đi ra cửa.
Eric uống nhiều nhất, nhưng cũng là người tỉnh táo nhất.
Muốn anh ấy uống say, cũng không dễ dàng.
Mấy năm nay, uống rượu quá nhiều, đã bắt đầu miễn dịch.
Hứa Nhận tiễn bọn họ ra cửa, cầm chặt tay Eric.
“Hôm nay, cảm ơn anh.”
“Đều là anh em, cảm ơn cái gì.” Eric vỗ vỗ bờ vai của anh, quay đầu lại nhìn Trình Trì, khẽ nói với Hứa Nhận: “Chúc mừng anh, được như mong muốn.”
Khi Eric rời đi, ánh mắt thoáng xuất hiện nét ảm đạm.
Hứa Nhận khựng lại một chút, cuối cùng vẫn không nói gì.
Đóng cửa lại, Trình Trì đang thu dọn vỏ rượu và bát đũa trên bàn.
“Để anh.” Hứa Nhận nhận lấy chồng đĩa trên tay cô, nói với cô: “Em đi nghỉ ngơi đi.”
Trình Trì vẫn giúp Hứa Nhận thu dọn sạch sẽ.
Buổi tối, Hứa Nhận từ phòng tắm đi ra, thấy Trình Trì ngồi trên giường, nhìn nhẫn trên tay mình, liên tục ngây ngô cười.
Khóe miệng Hứa Nhận nhếch lên, đi đến sau lưng cô rồi ngồi xuống, ôm cô vào trong lòng, cằm gác lên bả vai cô, duỗi tay sờ đến đầu ngón tay cô, mười ngón đan chặt.
“Em thích thế à?”
Trình Trì vuốt ve chiếc nhẫn kia, tựa như bảo vật.
“Vô cùng thích ạ.”
Cô quay đầu, hôn lên gò má Hứa Nhận.
Lửa trong người, lập tức được đốt lên.
Hứa Nhận dứt khoát lật người cô, đè xuống dưới thân, sau đó lấy TT trong túi ra, đang định xé, Trình Trì lại duỗi tay, kéo bao trên tay anh ra.
“Em đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan/1694927/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.