Có lẽ khoảng mười giây, hoặc lâu hơn, Trình Trì mới dần dần hồi phục lại tinh thần.
Cô che ngực theo bản năng, vẫn không thể tin vào hai mắt của mình, ánh mắt Hứa Nhận nhìn theo, theo tay cô rơi xuống trước ngực cô, đồi núi nhỏ bị áo công sở ôm khít.
Hoàng hôn buông xuống, mặt Trình Trì thoáng ửng đỏ, sau đó cô để tay ra sau, cố gắng bình tĩnh đi lên trước, nói với anh: “Hứa Nhận, đã lâu không gặp.”
Cô miễn cưỡng nở nụ cười, trông xấu bao nhiêu thì là xấu bấy nhiêu.
“Mấy năm nay anh…”
“Em mấy năm nay…”
Hai người gần như đồng thời mở miệng, nháy mắt cùng lên tiếng, rồi lại cùng im lặng ngầm hiểu.
Giống như đã được hẹn trước.
Tài xế nhìn hai người qua gương chiếu hậu, đều có bộ dáng gấp gáp rồi lại rụt rè kiềm chế, trong lòng, có phần khó hiểu, dứt khoát nói: “Ông chủ, nếu ngài quen vị tiểu thư này, vậy thì dễ nói chuyện thôi, vị tiểu thư này muốn mua xe, nếu không hai người tìm một chỗ nào đó ngồi, nói rõ chuyện này?”
Hứa Nhận ngẩng đầu nhìn cô, hỏi: “Em ăn tối chưa?”
Khi anh thốt ra lời này, Trình Trì cảm thấy bên dưới có dòng máu chảy ra.
Bình tĩnh!
Cô lắc đầu.
“Vậy…”
“Buổi tối em có hẹn với bọn Dương Tĩnh.” Cô vội vàng cắt ngang lời anh nói.
“Ồ.” Trong giọng anh thoáng vẻ thất vọng: “Vậy…”
“Ăn tối rồi em đi!” Cô lại vội vàng giải thích.
Thật là muốn tát một cái, tát chết chính mình……
Hứa Nhận nhìn bộ dáng cúi đầu của Trình Trì, biết trong lòng cô đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan/1694913/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.