Trình Trì biết cả ngày hôm nay Hứa Nhận sẽ ở công ty, buổi trưa sau khi tan học, Trình Trì đến nhà hàng mua cơm hộp, vội vàng mang cho Hứa Nhận.
“Em đang trên đường đến, sắp tới rồi.” Trình Trì cầm điện thoại, không ngừng thúc giục tài xế xe taxi:” Bác tài nhanh lên một chút, cơm của tôi sắp lạnh rồi.”
Tài xế quay đầu lại liếc Trình Trì một cái, nói:” Tôi cũng muốn nhanh chóng đưa cô đến sau đó về nhà ăn cơm, nhưng bây giờ đúng giờ tan tầm, con đường này lại là tuyến đường chính, xe phải tắc đến vài km, tôi biết làm thế nào?”
Đúng là con đường này đã thấy đầu không thấy đuôi.
Trình Trì bất lực, nói với Hứa Nhận trong điện thoại:” Em sợ là đợi không được, nếu anh đói, anh cùng đồng nghiệp ra ngoài ăn đi.”
Cúp điện thoại, Trình Trì xuống xe, đi bộ đến công ty Hứa Nhận.
Khoảng hai mươi phút sau, cô tới cửa công ty, chợt thấy một bóng dáng quen thuộc vội vàng đi ra, đúng là Ngô Sương.
Cô ta ăn mặc rất nghiêm túc, bộ quần áo công sở màu đen lót áo sơ mi trắng bên trong, đi xuống cầu thang, đi đến điểm chờ xe buýt bên đường.
Tuy trong lòng Trình Trì nghi ngờ, nhưng không gọi cô ta lại, mà lập tức lên tầng hai, trong văn phòng trống trải, một mình Hứa Nhận, ngồi trước bàn làm việc bên cửa sổ, tay cầm một xấp bản thảo số liệu.
“Anh Nhận!” Trình Trì ngạc nhiên: “Anh vẫn ở đây!”
“Ahh chờ em đấy.” Hứa Nhận giơ tay với cô: “Lại đây.”
Trình Trì chạy tung ta tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan/1694895/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.