Buổi sáng hôm sau Trình Trì mới trở về, cầm sách, cùng mọi người đi học.
Chu Đạm kéo tay cô, vô cùng tò mò hỏi: “Trình Trì, tối qua cậu ở đâu thế?”
“Khách sạn.” Trình Trì trả lời.
“Cậu… Với ai?”
Ngô Sương đang đọc sách, nhưng ánh mắt cô ta vẫn cố ý liếc sang, mà Tưởng Diệc Bạch đang soi gương phun sương, nghe vậy, cũng nhìn Trình Trì trong gương, đợi cô trả lời.
Tuy tính cách khác nhau, nhưng tính tò mò của phụ nữ, giống nhau như đúc.
Trình Trì đi đến bàn học của mình, đeo cặp sách lên lưng, không hề che dấu nói: “Với người đàn ông của tớ.”
Ngô Sương hừ lạnh một tiếng, rõ ràng rất khinh thường.
Trình Trì mặc kệ cô ta, nhưng Chu Đạm, lại vô cùng tò mò, kéo tay cô hỏi đông hỏi tây.
“Cậu có bạn trai à? Học trường bọn mình hả?”
“Ừ, khoa tài chính, năm hai.” Trình Trì trả lời: “Bạn học cấp ba.”
“Ồ, tớ nghe nói bên khoa quản lý có rất nhiều anh đẹp trai! Bạn trai cậu chắc cũng đẹp trai lắm nhỉ!”
Trình Trì cười: “Ừ rất đẹp trai.”
“Khi nào dẫn chúng tớ đi mở rộng tầm mắt đi!”
“Chỉ là một tên khốn thôi, không có gì đáng xem.”
“Anh ấy có tiền không?” Tưởng Diệc Bạch xen miệng vào hỏi.
Ngô Sương tiếp tục trợn mắt.
“Một tên nghèo, không có tiền.” Trình Trì nói.
“Không có tiền sao cậu còn ở bên anh ấy!” Tưởng Diệc Bạch chân thành tỏ vẻ không hiểu.
Trình Trì cũng chân thành nói cho cô ấy: “Chủ yếu là, hàng to xài tốt lại còn kéo dài.”
Chu Đạm cười đến run rẩy cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan/1694890/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.