Trước cửa phòng cấp cứu đã không còn ai, bác sĩ nói Lâm Giản được chuyển đến phòng bệnh thường. Thích thì lên..
Trình Trì dựa theo số phòng bệnh đi tìm, vừa mới đi ra cầu thang, chợt nhìn thấy bố Lâm và Hứa Nhận, cùng nhau xuống tầng.
Trong lòng Trình Trì lộp bộp một tiếng, chẳng lẽ là không tìm thấy cô, muốn bắt Hứa Nhận đi thẩm vấn chứ!
Cô đi theo bọn họ từ xa, theo tới hoa viên sau phòng khám bệnh, trong lòng càng thêm nghi ngờ.
Hai người có vẻ có lời muốn nói, bố Lâm chân điếu thuốc, nhìn dáng vẻ, hình như rất quen thuộc.
Trình Trì không nghe thấy hai người nói chuyện, nhưng cô có thể đọc khẩu ngữ.
Vẻ mặt bố Lâm rất lo âu, liên tục có động tác xoa tay: “Cậu đã đồng ý với tôi! Không thể tiếp xúc Lâm Giản, không thể có bất cứ giao lưu với người nhà của tôi.”
Vẻ mặt Hứa Nhận rất đạm mạc, giọng điệu cũng nhàn nhạt: “Tôi không làm trái với lời hứa, hôm nay là chuyện ngoài ý muốn.”
“Tôi không cần biết có phải chuyện ngoài ý muốn hay không, A Nguyệt đã nhìn thấy cậu!”
Trình Trì biết, tên mẹ Lâm, là Dương Trừng Nguyệt.
Hứa Nhận trầm lặng không lên tiếng.
Bố Lâm nhấn mạnh, mang giọng điệu đe dọa: “Cậu biết, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể đuổi cậu về về nông thôn!”
Thật lâu sau, anh đột nhiên nói: “Tôi không thể thấy chết mà không cứu, nói thế nào, cậu ấy cũng là…”
“Im miệng!” Bố Lâm đột nhiên quát anh: “Không được nói ra! Không được nhắc đến với bất kỳ ai!”
Hứa Nhận im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan/1694875/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.