Thị trấn nhỏ dưới chân núi.
Ba người mở máy vào Summoner (1) cuồng loạn chém giết, đến khi thoát ra, sắc trời đã tối.
Nhớ tới chuyện hôm nay, trong lòng Trình Trì như mọc lên một cây gai, Bạch Du Dương Tĩnh biết cô sĩ diện, không ai nhắc lại chuyện này, nhưng chính cô lại không bỏ qua, đơn giản kéo số điện thoại của gã tài xế vô lương tâm vào danh sách đen, cái người tên Hứa Nhận kia, cô không bao giờ muốn gặp lại anh, dù sao tiền cũng cho anh rồi, vụ cá cược hôm nay không tính nuốt lời.
Tùy ý đi bộ một lát, ba người đi vào một quán bar.
Quán bar không có tiếng kim loại va chạm ồn ào náo nhiệt, trong phòng phát nhạc jazz, ánh đèn tròn rực rỡ sắc màu chiếu sáng toàn bộ quán bar.
“Tới tới tới, vì chúng ta sắp đến năm khổ cực nhất cấp ba, cũng vì vĩnh viễn tuổi mười bảy, cạn ly!” Bạch Du nâng cốc lên, hào sảng nói.
“Có cái lông ấy mà khổ cực, nên chơi nên vui vẻ, những ngày tươi đẹp đấy có bao giờ thay đổi đâu, trừ phi cậu muốn nỗ lực vươn lên?” Trình Trì cười lạnh hỏi lại.
“Bố tớ đã ra tối hậu thư cho tớ, nếu sang năm thi đại học không lên được tuyến ba thì sẽ đuổi tớ ra khỏi nhà.” Người nói chuyện là Dương Tĩnh, cậu ta che ngực của mình: “Anh đây thật đau lòng.”
Trình Trì nhả khói, cười nói: “Nếu bây giờ cậu biết thắt lưng buộc bụng tiết kiệm tiền, đến giờ này sang năm, có lẽ có thể tự mua nhà cho mình.”
“Mua nhà, rồi cưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan/167134/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.