Lương Thừa đặt đề số học lên xấp đề thi thử, rút đề sinh học từ dưới cùng ra, trên mặt giấy trống trơn, điểm số thì không thể nhìn nổi, anh nói: “Đúng là một trời một vực, hồi tôi mười sáu tuổi cũng chưa từng nhìn thấy thành tích nào tệ như vậy.” 
Một chút mong mỏi của Kiều Uyển Lâm lập tức vụn vỡ, không phục nói: “Chỉ là em học lệch thôi.” 
Lương Thừa hỏi: “Học lệch vinh quang lắm à?” 
Kiều Uyển Lâm nói: “Không phải là em học không hiểu, mà là cố ý không học.” 
Lương Thừa lại hỏi: “Không học thì đáng kiêu ngạo lắm sao?” 
Giây phút đó, Kiều Uyển Lâm thảng thốt cảm thấy người ngồi trước mặt mình là Đoàn Tư Tồn, không thể không nói, thầy trò trường số Bảy đi ra đều rất biết làm người ta mất hứng. Cậu dời tay, nói: “Nếu không có chuyện gì thì em về phòng đây.” 
“Không phải cậu muốn hóng điều hòa sao.” Lương Thừa đứng dậy, ấn Kiều Uyển Lâm xuống ghế, phẩy phẩy đề thi, “Đề thi mà không sửa thì chẳng khác nào giấy rác, tôi vứt cho cậu nhé?” 
Kiều Uyển Lâm hỏi: “Anh vứt đi đâu…” 
Lương Thừa trả lời: “Thùng rác không thể tái chế, lần này chắc là không sai đâu.” 
Kiều Uyển Lâm giật lại đề, đặt phẳng lên bàn, cầm đại một cây bút, bàn tay Lương Thừa vẫn còn ấn trên vai cậu, cậu xoay đầu sang dùng cằm cọ vào tay anh, nói: “Anh hai ơi, em sửa nè được chưa?” 
Dưới sự uy quyền của Lương Thừa, Kiều Uyển Lâm ngoan ngoãn ngồi sửa đề hết buổi chiều, trong lòng bực bội, một tay để dưới bàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/461697/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.