Nhϊếp ảnh gia cứng rắn đánh gãy: "Tôi làm không được." 
Hà Tường Duệ chạm vào vách tường, trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ, chửi thầm trong lòng. 
Bãi tắm yên tĩnh. 
Văn Thanh tự vùi mình trong cát ngủ thϊếp đi. 
Trương Kính Dương và nhϊếp ảnh gia bắt đầu ngủ gật, Hà Tường Duệ trông gà hoá cuốc nhìn loạn chung quanh. 
Triều Giản không coi ai ra gì tiếp tục chơi chất cát, khí tràng quanh người hắn hung hãn, ngoại trừ Trần Ngưỡng không ai được phép đến gần hắn, cũng không ai dám quấy rầy hắn. 
Trần Ngưỡng không quản Triều Giản, anh đang hỗ trợ ghép mảnh ghép, xem ai cần cái nào thì tìm ra đưa qua. 
Không biết đã qua bao lâu, ba người Phùng Sơ, Triệu Nguyên và Thanh Phong đã ghép xong toàn bộ mảnh ghép đang có. 
Bối cảnh trong bức hình mới ghép xong tiết lộ, không phải là hai bên trái phải, mà là toàn bộ khu vực bãi tắm. 
"Hết rồi sao?" Phùng Sơ ghép đến cao hứng, trong mắt như có ánh sáng. 
Trần Ngưỡng lục túi nhưng không tìm thấy những mảnh còn thiếu. 
"Ể." 
Động tác gạt cát của Triệu Nguyên dừng lại, đột nhiên giây tiếp theo gấp gáp đào xuống, hắn kích động kêu lên: "Ở đây có, tôi đào tới rồi! Bên dưới có mảnh ghép!" 
"Tôi cũng tìm được." Thanh Phong theo sát ở sau. 
Hà Tường Duệ gia nhập, hắn cũng tìm thấy mảnh ghép dưới lớp cát. 
Trần Ngưỡng thấy mọi người tìm được mấy chục mảnh ghép hình trong một khu vực nhỏ xíu này, còn rất dễ dàng đào ra, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/2095520/chuong-3412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.