🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ "Nước" còn chưa nói ra, anh đã nhìn về phía cái túi mà Văn Thanh mới xách từ trong nước ra.



"......"



Văn Thanh lần mò trong túi lấy ra, chỉ thấy mấy tờ tờ giấy đều đã rữa ra be bét.



"Soái ca, anh thật sự rất là thông minh luôn, nhưng mà đã quá muộn.... Nếu anh nghĩ đến điểm này sớm hơn và nói với tôi, tôi nhất định sẽ để ý."



Huyệt thái dương của Trần Ngưỡng kịch liệt nhảy lên, anh ngăn Triệu Nguyên đang định xù lông, nói: "Rời khỏi không gian này trước, rời đi trước đã."



Năm người cứ đi về một hướng.



Bước chân ngày càng chậm hơn.



Trần Ngưỡng không biết mình bị say nắng hay tay bị đau, cả người anh rét run, lung la lung lay, tùy thời đều có thể ngã vào trong biển.



Triều Giản chuyển từ bên phải sang bên trái, đặt nạng qua: "Bắt lấy."



Trần Ngưỡng dùng tay trái nắm chặt, bị Triều Giản dẫn đi về phía trước.

Bầu trời tối dần đi.



Trên biển chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề của năm người, cùng tiếng thân thể cọ xát vào dòng nước.



Triệu Nguyên đầu mồ hôi hỏi: "Ngưỡng ca, còn phải đi bao xa nữa thế?"



Mặt Văn Thanh cũng không tái nhợt: "Không có ánh mắt gì hết vậy, Ngưỡng ca của cậu sắp mất sức té xỉu rồi kìa, làm gì còn sức lực để nói chuyện cùng cậu."



"Cho nên ta mới nói, có phải không cần đi tiếp nữa hay không."



"Đây là điều mà chúng ta có thể định đoạt sao, kiên nhẫn một chút." Văn Thanh đưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/2095508/chuong-3400.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tâm Nhãn
Chương 3400
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.