🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng dù phim có ghê tởm đến đâu thì cũng là giả.



Sâu béo ú, dính dớp, linh tinh các loại, đều là đạo cụ và hiệu ứng đặc biệt.



Bây giờ là hàng thật.



Thi thể thật, thi trùng cũng là hàng thật nốt.



Mùi hôi thối cũng không phải cách màn hình cảm nhận, mà là trực diện đánh sâu vào.



Triệu Nguyên nôn mửa đến mức nôn ra cả đống rong biển đã ăn vào buổi sáng, cứ như thể bị ai đó dùng dao cứa vào dạ dày vậy.



Cứa từng chút một chút, đâu rát, còn không bằng dùng lưỡi dao, trực tiếp cho hắn một nhát thống khoái.



Nhϊếp ảnh gia ngồi sụp xuống đất, chất nôn dính vào râu quai nón rậm rạp, mùi đậu hũ khô quyện với dịch vị có chút gay mũi.



Trương Kính Dương và Phùng Sơ tuy rằng không nôn mửa, nhưng biểu hiện của họ cũng không khá hơn là bao.



Trần Ngưỡng quan sát trạng thái của bốn người, chọn người miễn cưỡng còn ổn một chút là Trương Kính Dương, hỏi: "Hà Tường Duệ đã làm gì trước khi chết, anh ta đã đi đâu, và đã nói gì?"

Trương Kính Dương co chân lại, chống cùi chỏ lên, đưa tay đầy sẹo lên ôm chán: "Không đi đâu hết vẫn luôn ở đây đào cát, chúng tôi ở bên cạnh nhau suốt, anh ta không bỏ đi đâu một mình, còn nói gì ấy hả..... Cũng không có gì, chỉ là trò chuyện bình thường, chủ yếu là Triệu Nguyên nói chuyện, anh ta nói không nhiều lắm, chúng tôi cũng không biết anh ta chết vào lúc nào......"



"Tôi biết."



Một giọng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/2095470/chuong-3362.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.