"Tôi thấy không giống như là đang nhắc nhở chúng ta về việc nữ thi chết là do bị đuối nước."
Trần Ngưỡng nói: "Nếu thực sự là chết đuối, vậy thì tại sao lại bị người vớt lên đưa đi phanh thây, trực tiếp ném trong biển chẳng phải xong chuyện rồi sao."
Lại vòng trở về điểm bế tắc.
Trần Ngưỡng như thế nào cũng nghĩ không ra, vì sao sẽ ở bãi biển phanh thây, điều này rất phi lý và không có logic.
Ở cạnh biển mà lại chôn xác ở dưới cát, thì tính là phương pháp hủy thi diệt tích gì thế?
Trần Ngưỡng hồi tưởng lại thi khối trên các mảnh ghép hình, chẳng lẽ là có trận pháp nào đó ư ? Anh tự mình phủ định ý nghĩ này.
Nơi chôn các phần thi thể không hề có quy luật, rõ ràng là chôn bừa.
Dường như chỉ cần tách ra chôn là được.
Trần Ngưỡng nghĩ hơi nhiều, chen chúc lộn xộn, cảm thấy đầu óc choáng váng.
"Hay tôi vẽ vài đường ở mấy nơi chôn thi thể như ở thôn Lão Tập, xem thử coi có điểm giao nhau nào đó không nhé?"
Triều Giản nói: "Không có, không cần vẽ."
Trần Ngưỡng liếc nhìn cộng sự, vị này cuối cùng cũng nói ra chút ý kiến rồi.
Không có giao điểm, vậy thì loại trừ được một khả năng.
Trần Ngưỡng chà xát nạng của Triều Giản, cảm giác lạnh lẽo nhanh chóng bị mồ hôi nóng của anh bao phủ, ánh mắt chuyển đến cái xẻng trong cái túi lớn, trong đầu anh hiện lên một bóng ma nam không đầu cung cấp manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/2095461/chuong-3353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.