Chương trước
Chương sau
Văn Thanh xin lỗi nói: "Giáo thảo, chuyện này tôi không thể đứng về phía cậu rồi, tôi theo phe huấn luyện viên Hề."

Triệu Nguyên không dám tin quay qua nhìn Văn Thanh, thiệt hay giả vậy, cái tên này nhìn ngang nhìn dọc gì cũng không giống người chủ nghĩa duy vật hết chơn, thật sự tán đồng thế giới quan của Hà Tường Duệ sao?

Văn Thanh cười nhe răng hỏi Triệu Nguyên: "Muốn tôi lặp lại một lần nữa hả?"

Triệu Nguyên hai tay đan xen đong đưa, không cần, cảm ơn!

Hà Tường Duệ chống cát bò dậy: "Tôi muốn hỏi một vấn đề, quỷ trong thế giới nhiệm vụ muốn làm gì cũng được sao?"

Những người khác tập trung lực chú ý lại, bọn họ dường như rất lo ngại về vấn đề này.

"Không có chuyện đó đâu nhoa."

Văn Thanh tung đồng tiền xu: "Quỷ có quy tắc của quỷ, không phải muốn làm gì thì làm, nó gϊếŧ người, làm việc, hết thảy mọi việc đều liên hệ chặt chẽ với nhiệm vụ của chúng ta."
Hắn hất cái đầu như ổ gà của mình nhìn Trần Ngưỡng: "Đúng không, soái ca?"

Trần Ngưỡng: "Ừ."

Cuối cùng thì hai ống tay áo cũng được xắn lên.

Trước một giây Trần Ngưỡng mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng giây tiếp theo, một bên tay áo của anh đã bị thiếu niên xả xuống, lại bắt đầu cuộn lên.

"......"

Mọi người tán gẫu một hồi, Văn Thanh vẫn như thường đi vào phòng thay quần áo, những người khác lần lượt mang theo dụng cụ, lê bước nặng nề đào cánh tay phải của nữ thì.

May mắn thay, cái hố đào trước đó không bị lấp, nếu không họ sẽ phải đào lại.

Trần Ngưỡng đào được một lúc, nói muốn đi vệ sinh.

Nhϊếp ảnh gia bảo Trần Ngưỡng tiểu luôn ở bờ biển đi, đừng chạy tới chạy lui chi cho mệt, anh ta chính mình cũng làm như vậy, nhiều bớt việc.

Hơn nữa, mọi người đều là nam, cũng không cần cố kỵ cái gì.
"Không được, tôi bụng đau." Trần Ngưỡng nói xong còn tưởng rằng là đau dạ dày, đưa tay xoa xoa chỗ đó, kéo Triều Giản đi vào nhà vệ sinh nam.

Hai người bọn họ chưa đi được bao xa, phía sau nhiều thêm hai người.

Một người là Trương Kính Dương, hắn có thói quen mỗi ngày vào buổi sáng thì phải đi ngồi xổm nhà cầu một lần, tới nơi này, tiết tấu hoàn toàn bị rối loạn, lúc này hắn muốn nhân cơ hội đi bù.

Người còn lại là Phùng Sơ.

Bốn người bước vào nhà vệ sinh, Trương Kính Dương một người đi ngồi nhà cầu, ba người còn lại đứng ở chỗ bồn tiểu.

Thứ tự của ba người là, Triều Giản, Trần Ngưỡng, Phùng Sơ.

Mới vừa đứng xong, Triều Giản không nói lời nào đi đến bên kia Trần Ngưỡng, vị trí biến thành Trần Ngưỡng, Triều Giản, Phùng Sơ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.